指笔锋,笔势。
引 清•姚衡 《寒秀草堂笔记》卷三:“此 明 时搨本,锋鎩已无,殊乏机韵。”
锋 [ fēng ] 1. 刀剑锐利的部分。如 刀锋。剑锋。交锋。锋利。锋芒。锋镝(泛指兵器;亦喻战争)。2. 器物的尖锐部分。如 笔锋。针锋相对。3. 形容语言的尖锐。如 话锋。谈锋。4. 在前面带头的人。如 先锋。前锋。[更多解释]
铩 [ shā ] 1. 古代一种长矛。2. 摧残,伤残。如 铩羽(羽毛掉落,喻失意受挫折)。铩羽之鸟。[更多解释]
xiān fēng
qián fēng
fēng máng bì lù
jiāo fēng
chōng fēng
fēng lì
chōng fēng xiàn zhèn
jí xiān fēng
chū fēng tóu
zhēn fēng xiāng duì
chū lù fēng máng
chōng fēng qiāng
dă xiān fēng
shào nián xiān fēng duì
shào nián xiān fēng yíng
zhōng guó shăo nián xiān fēng duì
léi fēng
bǐ fēng
fēng máng
lěng fēng
kāi lù xiān fēng
chōng fēng hào
dāo fēng
zhōng fēng
chōng fēng duì
gāng fēng
huà fēng
fēng rèn
jiàn fēng
huá guó fēng
shā yǔ
fēng máng bī rén
bù lù fēng máng
zéi fēng
fēng ruì
léi fēng zhī gē
zhēn fēng
tán fēng
fēng yàn
fēng léng
shén fēng
qí fēng
nuăn fēng
jiān fēng
shā chì
cáng fēng
fēng zú
zhăn lù fēng máng
chū fēng
zăn fēng
yăn fēng
fēng shuò
dāng fēng
mào fēng
fēng kuài
fēng è
dǐ fēng tǐng è
cáng fēng liăn è
dūn fēng
biàn fēng
锋铩的拼音是:fēng shā点击 图标播放锋铩的发音。