醉饱。
喻大量吸取各家学说理论。
引 《新唐书·卓行传·元德秀》:“嗜酒,陶然弹琴以自娱。人以酒肴从之,不问贤鄙为酣飫。”明•刘基 《紫虚观道士吴梅涧墓志铭》:“游毕,登肴速觴,主僕皆酣飫。”
引 康有为 《<大同书>序》:“又当大地之交通,万国之并会,薈东西诸哲之心肝精英而酣飫之。”
酒醉饭饱。
引 《新唐书·卷一九四·卓行传·元德秀传》:「嗜酒,陶然弹琴以自娱。人以酒肴从之,不问贤鄙为酣饫。」
酣 [ hān ] 1. 酒喝得很畅快。如 酣饮。半酣。酣醉。酒酣耳热。2. 尽量,痛快。如 酣畅。酣赏(恣意游赏)。酣眠。酣然。3. 浓,盛。如 酣春(春色正浓)。[更多解释]
饫 [ yù ] 1. 古代家庭私宴的名称。2. 饱食。[更多解释]
jiǔ hān ěr rè
hān hān
wò tà qǐ róng hān shuì
yù féi
jiǔ hān
hān shuì
hān chàng
hān chàng lín lí
bàn hān
hān gē
hān zuì
hān yǐn
hān náo
hān mèng
hān tián
hān shěn
chén hān
hān shì
hān băo
yóu hān
yàn yù
hān xǔ
xūn hān
hān xūn
hān xuè
hān xī
hān miăn
hān tòng lín lí
hān xī lín lí
lán hān
hān zhàn
hān áo
hān biān
hān chén
hān dàng
hān chūn
hān dǒu
hān duì
hān hū
hān hóng
hān fàng
hān huàn
hān huān
hān jiào
hān jiǔ
hān lè
hān luàn
hān ōu
hān mián
hān pú
hān qià
hān qǐn
hān rán
hān sè
hān shăng
hān shāng
酣饫的拼音是:hān yù点击 图标播放酣饫的发音。