指唐李白《大鹏赋》。
指 唐•李白 《大鹏赋》。
引 宋•苏轼 《闻钱道士与越守穆父饮酒送二壶》诗:“一纸鹅经 逸少 醉,他年《鹏赋》 謫仙 狂。” 王文诰 辑注引 程縯 曰:“李太白 覩 晋•阮宣子 《大鹏赞》,心陋之,遂作《大鹏赋》,以穷宏达之旨。”
鹏 [ péng ] 1. 传说中最大的鸟:“~之徙于南冥也,水击三千里,抟扶摇而上者九万里”。~图。~程万里。[更多解释]
赋 [ fù ] 1. 旧指田地税。如 田赋。赋税。2. 中国古典文学的一种文体。3. 念诗或作诗。如 登高赋诗。4. 给予,亦特指生成的资质。如 赋予。赋有。天赋。禀赋。5. 古同“敷”,铺陈,分布。[更多解释]
tiān fù
fù yǔ
péng chéng wàn lǐ
cì shì jí xié fù
fù dé gǔ yuán căo sòng bié
bǐng fù
dà péng
dù péng chéng
fù shī
fù dé
sān dōu fù
fù lù
fù shuì
zhēng fù
kūn péng
fù xián
qiū sè fù
tián fù
shī fù
xiàn fù
zǐ xū fù
zhèng fù
zhì fù
cí fù
hèn fù
ē páng gōng fù
cái fù
wú chéng fù
chì bì fù
fù yì
fù yú
gōng fù
qiū fù
fēng fù
lǜ fù
sāo fù
fù xíng
gé fù
dīng fù
fù jí
fù zhàng
zé fù
chūn fù
wáng fù
jiǔ fù
wén fù
yì fù
yáo fù
qīng yáo báo fù
yàn péng
péng yàn qí zhì
fù xù
tuán péng
péng tuán
péng tuán huā tuì
péng tuán jiǔ tiān
shū fù
péng shī
fù sòng
鹏赋的拼音是:péng fù点击 图标播放鹏赋的发音。