参见:髯须,髯须。
见“髯鬚”。亦作“髯须”。亦作“髥鬚”。
胡子。
引 宋•苏轼 《游灵隐寺得来诗》诗:“乔松百丈苍髥鬚,扰扰下笑柳与蒲。”宋•刘斧 《青琐高议别集·卢载》:“有友人 王生 谓公曰:‘其应主吉。’公詰其故,曰:‘去髮,其头衔已异矣;不去髯鬚,亦不落之义也。’”清•王士禛 《故明景帝陵怀古》诗:“残碑灭没牛礪角,石玃横卧苍髥鬚。”
指主簿之职。
引 明•陈继儒 《珍珠船》卷二:“外史《檮杌》:王建 借 蜀 以上封事, 李景 为 眉山 主簿,其制略曰:‘旌其忠藎之心,委以髯须之职。’注云:‘《古今注》:羊,一名髯须主簿。’”
髯 [ rán ] 1. 两腮的胡子,亦泛指胡子。如 美髯。虬髯。白发苍髯。髯口(演戏用的假胡子)。[更多解释]
须 [ xū ] 1. 必得,应当。如 无须。莫须有。必须。务须。须要。2. 等待,停留。如 须留(迟留,留待)。3. 〔~臾〕片刻,一会儿。4. 男人面上生的毛,胡子。如 须眉(男子的代称)。须生(传统戏剧角色名,即“老生”)。5. 像胡须的东西。如 须根。触须。[更多解释]
hú xū
xū zhī
xū yú
mò xū yǒu
wú xū
hé xū
bì xū
liáo hǔ xū
luō hǔ xū
liū xū pāi mă
rán rán
xū xū
lóng xū cài
lóng xū miàn
diàn dòng tì xū dāo
bù kě xū yú lí
jiù rén xū jiù chè
lián lián pō yǒu xū
shā rén xū jiàn xiě
jiě líng xū yòng xì líng rén
jiě líng hái xū xì líng rén
de fàng shǒu shí xū fàng shǒu
sòng jūn qiān lǐ zhōng xū bié
sòng jūn qiān lǐ , zhōng xū yī bié
xū bú shì
xū yào
xū de
bù xū
lóng xū gōu
yě xū
xū mí shān
huì xū
xū yòng
chù xū
zhí xū
měi rán gōng
xū méi
xū fà
xū shì
gēn xū
xū gēn
juàn xū
jí xū
xū xiē
lài xū
xū suǒ
sī xū
xū dāng
yǒu xū
xiē xū
xū fà jiē bái
rán nú
xū tuó huán guǒ
xū bù
fèn rán
qiú rán kè
zī xū
rán shé
qiàn xū
髯须的拼音是:rán xū点击 图标播放髯须的发音。