太公望兵法《六韬》之一。泛指兵法、战略。古宫廷禁卫羽林军的别名。
太公望 兵法《六韬》之一。泛指兵法、战略。
引 南朝•梁 江淹 《为萧让太傅扬州牧表》:“既罕《龙韜》、《金匱》之効,又乏楹间帷中之绩。”唐•钱起 《送崔校书从军》诗:“寧惟玉劒报知己,更有《龙韜》佐师律。”明•汤显祖 《牡丹亭·御淮》:“排雁阵,展《龙韜》,断重围杀过 河阳 道。”清•钮琇 《觚賸续编·圣武成功诗》:“鱼丽成前列,《龙韜》运上方。”
古宫廷禁卫羽林军的别名。
引 唐•李德裕 《述梦诗四十韵》:“椅梧连鹤禁,壀堄接龙韜。”注:“内署北连春宫,西接羽林军。”《宋史·律历志三》:“日欲暮,鱼钥下,龙韜布。”
原是六韬的篇名。后泛指兵书、兵法。
引 唐·钱起〈送崔校书从军〉诗:「宁唯玉剑报知己,更有龙韬佐师律。」
龙 [ lóng ] 1. 传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 龙舟。龙灯。龙宫。龙驹(骏马,喻才华出众的少年)。画龙点睛。龙蟠虎踞。2. 古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐龙。3. 封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 龙颜。龙体。龙袍。4. 姓。[更多解释]
韬 [ tāo ] 1. 弓或剑的套子。2. 隐藏,隐蔽。如 韬光养晦(隐藏才能,收敛锋芒,不使外露。亦作“韬晦”)。3. 用兵的谋略。如 韬钤。韬略。[更多解释]
lóng tóu
lái lóng qù mài
shā lóng
yè gōng hào lóng
chē shuǐ mă lóng
kǒng lóng
lóng zhōu
lóng fēi fèng wǔ
lóng zhōng
shēng lóng huó hǔ
lăo tài lóng zhōng
lóng téng hǔ yuè
bǐ zǒu lóng shé
hóng lóng
huà lóng diăn jīng
păo lóng tào
yī tiáo lóng
yào diàn lóng
wàng zǐ chéng lóng
yú lóng hùn zá
cáng lóng wò hǔ
qún lóng wú shǒu
chéng lóng pèi tào
tāo guāng yăng huì
băi lóng mén zhèn
chéng lóng kuài xù
lóng zhēng hǔ dòu
hǔ jù lóng pán
lóng tán hǔ xué
huó lóng huó xiàn
lóng zǐ lóng sūn
yī lóng yī shé
yī lóng yī zhū
fú lóng fèng chú
lóng yuè fèng míng
rén zhōng zhī lóng
xiáng lóng fú hǔ
yī shì lóng mén
xióng tāo wěi lüè
pān lóng fù fèng
tāo huì zhī jì
hēi lóng jiāng
shuǐ lóng tóu
lóng juăn fēng
lóng jǐng chá
wū lóng chá
biàn sè lóng
lóng mén zhèn
dú yăn lóng
lóng shé lán
dú lóng zú
lóng hǔ dòu
lóng xū cài
lóng zhăo huái
lóng xū miàn
lǐ yú tiào lóng mén
cuī tāo féng cí hǔ
jiāo lóng dé yún yǔ
jiāo lóng shī yún yǔ
lóng mén èr shí pǐn
龙韬的拼音是:lóng tāo点击 图标播放龙韬的发音。