赶鸡。喻作官御民。
赶鸡。一本作“驱鷄”。
引 汉•荀悦 《申鉴·政体》:“睹孺子则驱鸡也,而见御民之方。孺子驱鸡者,急则惊,缓则滞。方其北也,遽要之,则折而过南;方其南也,遽要之,则折而过北。迫则飞,疎则放,志闲则比之,流缓而不安则食之。不驱之驱,驱之至者也。志安则循路而入门。”
喻作官御民。
引 唐•韦应物 《送崔押衙相州》诗:“驱鸡尝理邑,走马却从戎。”前蜀 韦庄 《赠云阳县裴明府》诗:“暴客至今犹战鹤,故人何处尚驱鸡?”南唐 李中 《吉水作尉时酬阎侍御见寄》诗:“谬佐驱鸡任,常思赋鵩人。”
驱 [ qū ] 1. 赶牲口。如 驱马。驱策。驱驰。2. 赶走。如 驱动。驱赶。驱寒。3. 强行、逼迫。如 驱使。驱遣(a.强迫;b.赶走;c.消除,排除情绪)。4. 快跑。如 并驾齐驱。先驱。前驱。[更多解释]
鸡 [ jī ] 1. 家禽,品种很多,翅膀短,不能高飞;雄性能报晓,雌性能生蛋。如 公鸡。母鸡。鸡雏。[更多解释]
hè lì jī qún
jī quăn xiāng wén
xiān qū
wén jī qǐ wǔ
qū dòng
qū zhú
qū chē
qū shǐ
qū găn
qū sàn
yě jī
jī máo suàn pí
luò tāng jī
tiě gōng jī
bìng jià qí qū
cháng qū zhí rù
jī pí gē dā
dāi ruò mù jī
tōu jī mō gǒu
jī quăn bù níng
jī fēi gǒu tiào
jī fēi dàn dă
shā jī qǔ luăn
jīn jī dú lì
jī quăn shēng tiān
jī líng gǒu suì
jī quăn bù liú
xiăo dù jī cháng
jī míng gǒu dào
pìn jī sī chén
qū qū
bàng bàng jī
zăi chí zăi qū
zăi qū zăi chí
jià jī suí jī
jià jī zhú jī
jī míng ér qǐ
xiān qū lóu yǐ
shǔ dù jī cháng
wèi cóng qū què
wèi yuān qū yú
jī dàn
qū zhú jiàn
qū dòng qì
jī wěi jiǔ
jīn jī jiăng
jī máo xìn
bái zhăn jī
qū zhú lìng
jī máo zhǒu
jī xuè shí
jī nèi jīn
jī máo dăn zǐ
jī féi bù xià dàn
jī làn zuǐ bā yìng
cí pán qū dòng qì
diàn zǐ qū wén qì
jī māo zǐ hăn jiào
xióng jī zì duàn wěi
shā jī yān yòng niú dāo
驱鸡的拼音是:qū jī点击 图标播放驱鸡的发音。