古山名。
古山名。参见“鸟鼠同穴”。
引 《书·禹贡》:“终南、惇物,至于 鸟鼠。”唐•岑参 《与独孤渐道别长句兼呈严八侍御》:“鱼龙川 北 盘谿 雨, 鸟鼠山 西 洮水 云。”
鸟 [ niǎo ] 1. 脊椎动物的一纲,温血卵生,全身有羽毛,后肢能行走,前肢变为翅,一般能飞。如 鸟类。候鸟。益鸟。鸟语花香。鸟 [ diǎo ] [更多解释]
鼠 [ shǔ ] 1. 哺乳动物的一科,门齿终生持续生长,常借啮物以磨短,繁殖迅速,种类甚多,有的能传播鼠疫等病原,并为害农林草原,盗食粮食,破坏贮藏物、建筑物等(俗称“耗子”)如 老鼠。鼠胆。鼠目寸光。投鼠忌器。鼠辈。2. 隐忧。如 鼠思。[更多解释]
bèn niăo xiān fēi
lăo shǔ
hòu niăo
niăo yǔ huā xiāng
shǔ mù cùn guāng
niăo shòu sàn
bǐ yì niăo
chū tóu niăo
niăo shòu xíng
guò jiē lăo shǔ
jīng gōng zhī niăo
niăo qiāng huàn pào
dăn xiăo rú shǔ
tóu shǔ jì qì
shǒu shǔ liăng duān
zéi méi shǔ yăn
yì shí èr niăo
niăo jìn gōng cáng
rú niăo shòu sàn
bā bā niăo
mìng mìng niăo
zéi shǔ shǔ
shǔ tóu shǔ năo
láng tān shǔ qiè
shǔ dù jī cháng
shǔ yá què jiăo
wú shǔ wǔ jì
zhuó mù niăo
huáng shǔ láng
huā niăo huà
mǐ lăo shǔ
bù gǔ niăo
tǔ bō shǔ
jiǔ tóu niăo
shǔ biāo qì
bào tóu shǔ cuàn
qiāng dă chū tóu niăo
gǔn tāng pō lăo shǔ
niăo gē wàn suì lè
pū qiè wéi què shǔ
tǔ shǔ suí jīn hǔ
sān cùn niăo qī cùn zuǐ
sān cùn niăo , qī cùn zuǐ
fū qī běn shì tóng lín niăo
yuè méng lóng , niăo méng lóng
lăo shǔ guò jiē , rén rén hăn dă
zhì niăo lèi băi , bù rú yī è
zhì niăo jiāng jī , bēi fēi liăn yì
zhì niăo lěi băi , bù rú yī è
shé wú tóu ér bù xíng , niăo wú chì ér bù fēi
xiăo niăo
niăo lèi
shǔ bèi
huā niăo
niăo lóng
shuǐ niăo
fēi niăo
niăo cháo
niăo shòu
tuó niăo
鸟鼠的拼音是:niăo shǔ点击 图标播放鸟鼠的发音。