大鼓。古代用于奏乐。
大鼓。古代用于役事。
引 《淮南子·主术训》:“当此之时,鼛鼓而食,奏《雍》而彻。”高诱 注:“鼛鼓,王者之食乐也。”《镜花缘》第八四回:“我用音乐:鼛鼓,萧韶;文具:金简,玉砚。”
引 《诗·大雅·緜》:“百堵皆兴,鼛鼓弗胜。”高亨 注:“鼛鼓,一种大鼓。在众人服力役的时候,要打起鼛鼓来催动工作。”《宋书·乐志一》:“长丈二尺者曰鼛鼓,凡守备及役事则鼓之。”唐•柳宗元 《零陵三亭记》:“门不施胥吏之席,耳不闻鼛鼓之召。”清•唐孙华 《开河行》:“千锹万鍤听鼛鼓,三丈河身八尺土。”
鼛 [ gāo ] 1. 古代有事时用来召集人的一种大鼓:“以~鼓鼓役事。”[更多解释]
鼓 [ gǔ ] 1. 打击乐器,圆柱形,中空,两头蒙皮。如 鼓乐( yuè )。鼓角( jiǎo )。大鼓。2. 形状、声音、作用像鼓的。如 耳鼓。石鼓。3. 敲击或拍打使发出声音。如 鼓吹。鼓噪。4. 发动,使振作起来。如 鼓励。鼓动。鼓舞。一鼓作气。5. 高起,凸出。如 鼓包。鼓胀。6. 古代夜间击鼓以报时,一鼓即一更。[更多解释]
yī gǔ zuò qì
luó gǔ
gǔ lì
gǔ wǔ
gǔ chuī
gǔ zhăng
gǔ dòng
gǔ zào
gǔ jìn
luó gǔ xuān tiān
jǐn luó mì gǔ
dà zhāng qí gǔ
qiāo biān gǔ
chuī gǔ shǒu
dă biān gǔ
huān xīn gǔ wǔ
qiāo luó dă gǔ
gǔ gǔ nāng nāng
yăn qí xī gǔ
chóng zhěng qí gǔ
qí gǔ xiāng dāng
dă tuì táng gǔ
zhòng zhèn qí gǔ
mù gǔ chén zhōng
yáo chún gǔ shé
dōng dōng gǔ
băo gǔ gǔ
qì gǔ gǔ
gǔ léng léng
gǔ liū liū
gǔ péng péng
gǔ náng náng
gǔ téng téng
gǔ zhàng zhàng
măn gǔ gǔ
pàng gǔ gǔ
zhàng gǔ gǔ
zhí gǔ gǔ
yăn gǔ gǔ
dà luó dà gǔ
yī gǔ yī băn
bù gǔ léi mén
gǔ shé yáo chún
méng zài gǔ lǐ
huā gǔ xì
tuì táng gǔ
bō làng gǔ
gǔ fēng jī
zhōng gǔ lóu
yuán gǔ gǔ
xiàng jiăo gǔ
tài píng gǔ
huò láng gǔ
gǔ fēng lú
jīng yùn dà gǔ
gǔ pò zhòng rén chuí
luó qí gǔ bù qí
míng gǔ ér gōng zhī
pò gǔ luàn rén chuí
cháo zhōu dà luó gǔ
鼛鼓的拼音是:gāo gǔ点击 图标播放鼛鼓的发音。