一种青绿色的玉石。古人常用作佩饰。
指翠竹。
引 三国 魏 曹植 《美女篇》:“头上金爵釵,腰佩翠琅玕。”唐•杜甫 《与鄠县源大少府宴渼陂》诗:“主人情烂熳,持答翠琅玕。”
引 宋•杨万里 《省宿题天官厅后竹林》诗:“秋声偷入翠琅玕,叶叶竿竿玉韵寒。”元•王冕 《息斋双竹图》诗:“归来不得翠琅玕,听雨冷眠溪上緑。”清•郑燮 《韬光庵为松岳上人作画》诗:“缀玉含珠几箭兰,新篁叶叶翠琅玕。”喻蘅 《画竹四题》诗之一:“笔底翠琅玕,森森閲岁寒。”
翠 [ cuì ] 1. 绿色。如 翠绿。苍翠。翠微(青绿的山色,亦泛指青山)。2. 〔~鸟〕属鸣禽类,形似杜鹃,嘴长,头部深橄榄色,有青绿色斑纹,背青绿色,腹赤褐色,尾短,捕食小鱼。3. 指“翡翠”(硬玉)如 翠玉。翠镯。珠宝翠钻。[更多解释]
琅 [ láng ] 1. 〔~~〕①象声词,金石相击声;②象声词,响亮的读书声,如“书声~~”。2. 〔~玕〕像珠子的美石。3. 〔~玡〕山名,在中国山东省。[更多解释]
玕 [ gān ] 1. 〔琅~〕见“琅”。[更多解释]
cuì sè yù liú
fěi cuì
cāng cuì yù dī
cuì lǜ
cāng cuì
qīng cuì
láng láng
cōng cuì
lín láng măn mù
dāng láng
dīng láng
guāng láng
huō láng
láng dāng
sī láng
gè láng láng
huā láng láng
sāng láng láng
sī láng láng
dīng líng dāng láng
qǐ liú dīng láng
cuì dāi dāi
cuì shēng shēng
cuì wēi wēi
cuì yíng yíng
dāng láng láng
jīng láng láng
suǒ láng láng
bǐng bǐng láng láng
láng láng shàng kǒu
shū shēng láng láng
qīng cuì yù dī
cuì yǐ yǔ yāng shēn
cuì yǐ yǔ zì cán
cuì lún guì ěr , făn yǐ shī yú
liǔ cuì
cuì niăo
zhū cuì
cuì píng
sǒng cuì
cuì zhú
cuì yù
cuì lán
dié cuì
fà láng
kǒng cuì
cuì yǔ zhàng
shí cuì
fà láng zhì
cuì huā
dī cuì
jiāo cuì
chóu cuì
cuì huā diàn
cuì qīng
lán cuì
yù cuì
cuì wēi
翠琅玕的拼音是:cuì láng gān点击 图标播放翠琅玕的发音。