部下;随从。
引 《三国演义》第二七回:“廖化 拜别,自引人伴投山谷中去了。”《水浒传》第四二回:“若还多带了人伴去,必然惊吓乡里,反招不便。”《水浒传》第八二回:“宿太尉 上了马,靠 龙亭 右行,太守 张叔夜 骑马在后相陪, 吴用 等四人,乘马跟着,大小人伴,一齐簇拥。”
人 [ rén ] 1. 由类人猿进化而成的能制造和使用工具进行劳动、并能运用语言进行交际的动物。如 人类。2. 别人,他人:“~为刀俎,我为鱼肉”。待~热诚。3. 人的品质、性情、名誉。如 丢人,文如其人。[更多解释]
伴 [ bàn ] 1. 同在一起而能互助的人。如 伙伴。伴侣。2. 陪同。如 伴随。陪伴。伴和( hè )。伴舞。伴奏。伴读(古代官名,中国宋代有南北院伴读,负责宗室子弟的教学,辽、金至明代,皆为亲王府官)。伴 [ pàn ] [更多解释]
rén mén
rén mín
gè rén
rén lèi
bēi tiān mǐn rén
rén yuán
rén wù
gōng rén
lăo rén
rén cái
rén shēng
qìn rén xīn pí
rén kǒu
bìng rén
fū rén
kè rén
dí rén
rén shì
nǚ rén
rén shù
shī rén
zhǔ rén
wàn rén kōng xiàng
rén qún
rén dà
jūn rén
huǒ bàn
rén gé
rén xīn
rén quán
rén tǐ
rén lì
dà rén
yǐn rén rù shèng
yòng rén
huá rén
rén jiā
sī rén
rén wén
jiā rén
rén jiān
qīn rén
míng rén
fă rén
xíng rén
rén mă
shāng rén
gǔ rén
shì rén
rén shēn
chéng rén
guó rén
rén xìng
xīn rén
wén rén
ài rén
fù rén
rén xuăn
hū péng yǐn bàn
人伴的拼音是:rén bàn点击 图标播放人伴的发音。