指宋初惠崇等九个和尚。他们以诗闻名于世,时号“九僧”。有合集《九僧诗》。
佛教举行大法会时的九位司事的僧人。即:导师、咒愿师、呗师、散花师、梵音师、锡杖师、引头、堂达和衲众。
引 《宋史·艺文志八》:“九僧为淮南惠崇、剑南希书、金华保暹、南越文兆、天台行肇、汝州简长、青城维凤、江东宇昭、峨眉怀古。”
九 [ jiǔ ] 1. 数目,八加一(在钞票和单据上常用大写“玖”代)如 九归。2. 泛指多次或多数。如 九死一生。九霄云外。[更多解释]
僧 [ sēng ] 1. 佛教指出家修行的人,梵语“僧伽”的简称。如 僧侣。僧尼。僧人。僧众。僧俗。高僧。[更多解释]
jiǔ xiāo yún wài
jiǔ zhōu
shí ná jiǔ wěn
jiǔ niú yī máo
shí zhī bā jiǔ
shí yǒu bā jiǔ
yī yán jiǔ dǐng
jiǔ huí cháng
jiǔ sǐ yī shēng
sān jiào jiǔ liú
sēng duō zhōu shăo
sān liù jiǔ děng
shǔ jiǔ hán tiān
shí shì jiǔ kōng
jiǔ jiǔ
jiǔ jiǔ gē
jiǔ jiǔ tú
xiăo jiǔ jiǔ
jiǔ jiǔ guī yī
jiǔ jiǔ guī yuán
bù sēng bù sú
jiǔ tiān jiǔ dì
jiǔ gōng jiǔ jù
jiǔ zhàn jiǔ shèng
jiǔ tiān lăn yuè
sān zhēn jiǔ liè
kǔ xíng sēng
jiǔ tóu niăo
sān jiǔ tiān
xià jiǔ liú
bā jiǔ bù lí shí
sēng lái kàn fó miàn
shí bù jiǔ huí tóu
shí nián jiǔ bù yù
bìng sēng quàn huàn sēng
gǔ shī shí jiǔ shǒu
jiǔ gōng shí sān diào
jiǔ jiǔ xiāo hán tú
jiǔ pǐn zhōng zhèng zhì
jiǔ yī bā shì biàn
xíng jiăo tóu tuó sēng
yǐ chuàn jiǔ qǔ zhū
yǐ chuān jiǔ qǔ zhū
yī èr jiǔ yùn dòng
jiǔ niú èr hǔ zhī lì
jiǔ chéng gōng lǐ quán míng
jiǔ niú qù dé yī máo
jiǔ tiān căi făng shǐ zhě
qīng xuán jiǔ yáng shàng dì
bù rú yì shì cháng bā jiǔ
shí fēn xīng xīng shǐ jiǔ fēn
shí yè zhū mén jiǔ bù kāi
yī rì sān , sān rì jiǔ
xíng băi lǐ zhě bàn yú jiǔ shí
bù niàn sēng miàn yě niàn fó miàn
yī zǐ chū jiā , jiǔ zǔ shēng tiān
wéi shān jiǔ rèn , gōng kuī yī kuì
yī jiǔ sān liù nián chūn zài tài yuán
yī zǐ wù dào , jiǔ zú shēng tiān
yī zì rù gōng mén , jiǔ niú bá bù chū
九僧的拼音是:jiǔ sēng点击 图标播放九僧的发音。