正午;中午。
例 大车扬飞尘,亭午暗阡陌。——李白《古风》
英 noon; midday;
正午。
引 晋•孙绰 《游天台山赋》:“尔乃 羲和 亭午,游气高褰。” 宋•苏轼 《上巳出游随所见作句》诗:“三杯卯酒人径醉,一枕春睡日亭午。” 清•龚自珍 《尊隐》:“日之亭午,乃炎炎其光,五色文明。” 鲁迅 《集外集拾遗补编·辛亥游录》:“八月十七日晨,以舟趣 新步,曇而雨,亭午乃至。”
正午、中午。也作「庭午」。
引 《文选·孙绰·游天台山赋》:「尔乃羲和亭午,游气高褰。」 《聊斋志异·卷一·王成》:「待至亭午,始渐燥。」
亭 [ tíng ] 1. 有顶无墙,供休息用的建筑物,多建筑在路旁或花园里;凉~。牡丹~。2. 建筑得比较简单的小房子。如 书亭。邮亭。岗亭。3. 适中,均匀。如 亭匀。4. 正,当。如 亭午(正午,中午)。[更多解释]
午 [ wǔ ] 1. 地支的第七位,属马。2. 用于计时。如 午时(白天十一点到一点)。午间。午饭。午睡。午休。午夜(半夜、子夜)。3. 古同“忤”、“迕”,逆,背。[更多解释]
xià wǔ
shàng wǔ
zhōng wǔ
wǔ fàn
tíng tíng yù lì
wǔ hòu
wǔ yè
wǔ cān
tíng tíng
tíng tái lóu gé
wǔ wǔ
láo láo tíng
xiū xiū tíng
yù tíng tíng
niăo niăo tíng tíng
tíng tíng dāng dāng
tíng tíng kuăn kuăn
tíng tíng niăo niăo
tíng tíng xiù xiù
tíng tíng zhí lì
nán tíng tíng cháng
duān wǔ jié
tíng zi jiān
diàn huà tíng
zǐ wǔ xiàn
běn chū zǐ wǔ xiàn
liǔ jìng tíng shuō shū
căo dì shăng de wǔ cān
zhōng rì jiă wǔ zhàn zhēng
mǔ dān tíng
xiāng tíng
jiă wǔ zhàn zhēng
zhēng lǔ tíng
tíng zhăng
táo rán tíng
jiă wǔ
cháng tíng
wǔ shuì
băi huā tíng
zhāi tíng
tíng zǐ
cāng làng tíng
sōng tíng
zǐ wǔ yí
pí pá tíng
wǔ mén
duān wǔ
zhāng tíng
chá tíng
luó tíng
wǔ shí
wǔ xiū
shăng wǔ
lán tíng
wǔ jiào
wǔ yàn
zhèng wǔ
chóng wǔ
wǔ gòng
亭午的拼音是:tíng wǔ点击 图标播放亭午的发音。