古代妇女的封号。始于晋武帝封羊祜妻为万岁乡君。唐代外命妇之制,勋官四品母或妻为乡君。宋废。明惟宗室女有此称。清亦惟入八分镇国公、辅国公女格格及贝勒侧室之女称“乡君”。
古代妇女的封号。始于 晋武帝 封 羊祜 妻为 万岁乡君。唐•代外命妇之制,勋官四品母或妻为乡君。 宋•废。 明•惟宗室女有此称。 清 亦惟入八分镇国公、辅国公女格格及贝勒侧室之女称“乡君”。
引 《晋书·羊祜传》:“今封夫人( 羊祜 妻) 夏侯氏 万岁乡君,食邑五千户。”宋•王溥 《唐会要·命妇朝皇后》:“又外命妇品……﹝文武官﹞五品若勋官四品有封,母妻为县君;带职者若勋官四品有封,母妻为乡君。”清•阮葵生 《茶馀客话》卷一:“公女为公格格,入八分公称乡君。”清•阮葵生 《茶馀客话》卷一:“贝勒女为贝勒格罗格格,称郡君。侧夫人生者降二等为乡君。”
乡 [ xiāng ] 1. 泛指城市外的区域。如 乡村。穷乡僻壤。2. 自己生长的地方或祖籍。如 家乡。故乡。乡井。乡里( ➊家庭久居的地方; ➋同乡的人)。乡党(乡里)。乡试。3. 中国行政区划基层单位,属县或县以下的行政区领导。[更多解释]
君 [ jūn ] 1. 封建时代指帝王、诸侯等。如 君主。君子(a.旧指贵族、统治者及其代言人;b.指品行好的人,如“正人君君”)。君王。君上。国君。君权。君临。君侧。2. 古代的封号。如 商君。平原君。信陵君。长安君。3. 对对方的尊称。如 张君。诸君。[更多解释]
jiā xiāng
xiāng zhèn
chéng xiāng
xiāng cūn
gù xiāng
xiāng qīn
xiāng xià
xiāng lǐ
xiāng zhăng
lăo xiāng
jūn zǐ
tóng xiāng
xiāng jiān
xiāng tǔ
shuǐ xiāng
jūn zhǔ
shān xiāng
xià xiāng
bèi jǐng lí xiāng
zhū jūn
wēn róu xiāng
xiāng bā lăo
yǐn jūn zǐ
yú mǐ xiāng
zhōng shū jūn
qīng jūn cè
zhèng rén jūn zǐ
qióng xiāng pì răng
yú mǐ zhī xiāng
rù xiāng suí sú
yī jǐn huán xiāng
lí xiāng bèi jǐng
qǐng jūn rù wèng
qiān qiān jūn zǐ
xiāng guī mín yuē
jūn zǐ xié dìng
gào lăo huán xiāng
rén rén jūn zǐ
liáng shàng jūn zǐ
běn xiāng běn tǔ
wú fù wú jūn
suí xiāng rù xiāng
zǒu xiāng suí xiāng
xiāng xià rén
wěi jūn zǐ
jūn zǐ lán
huán xiāng tuán
tóng xiāng huì
xiāng xià lăo
dōng xiāng zú
xiăo tóng xiāng
jūn zhǔ guó
yì guó tā xiāng
jūn zhǔ lì xiàn
shě mìng péi jūn zǐ
shì jí wú jūn zǐ
tā xiāng yù gù zhī
wú hé yǒu zhī xiāng
bā yuè de xiāng cūn
乡君的拼音是:xiāng jūn点击 图标播放乡君的发音。