传说汉扬雄着《太玄经》,梦吐凤凰集于经上。事见《西京杂记》卷二。后因以“吐凤”或“吞凤”称美擅长著作。
犹吞鸟。
传说 汉•扬雄 著《太玄经》,梦吐凤凰集于经上。事见《西京杂记》卷二。后因以“吐凤”或“吞凤”称美擅长著作。
引 唐•李商隐 《为濮阳公陈许举人自代状》:“人惊吞凤之才,士切登龙之誉。”唐•李群玉 《感兴》诗之一:“子云 吞白凤,遂吐《太玄》书。”
犹吞鸟。详“吞鸟”。
引 宋•刘克庄 《沁园春·七和》词:“便做些功业,胜穷措大,聚萤 武子,吞凤 君章。”自注:“罗含 字 君章。”
吞 [ tūn ] 1. 不嚼或不细嚼而咽入。如 吞吐。吞咽。吞噬。狼吞虎咽。气吞山河。忍气吞声。2. 兼并,侵占。如 吞没( mò )。吞并。吞蚀。吞占。[更多解释]
凤 [ fèng ] 1. 传说中的百鸟之王(雄的称“凤”;雌的称“凰”)如 凤凰。凤雏(幼小的凤;喻英俊少年)。龙肝凤髓(喻极难得的珍贵食品)。龙驹凤雏(喻有才华的英俊青少年)。雏凤清于老凤声。2. 姓。[更多解释]
fèng huáng
lóng fēi fèng wǔ
tūn shì
qīn tūn
láng tūn hǔ yàn
tūn mò
hú lún tūn zăo
màn tūn tūn
fèng máo lín jiăo
tūn tūn tǔ tǔ
rěn qì tūn shēng
qì tūn shān hé
tūn yún tǔ wù
shēng tūn huó bō
màn màn tūn tūn
bàn tūn bàn tǔ
fú lóng fèng chú
lóng yuè fèng míng
pān lóng fù fèng
shé yù tūn xiàng
wăng lòu tūn zhōu
yǐn hèn tūn shēng
rén xīn bù zú shé tūn xiàng
tūn tǔ liàng
dān fèng yăn
fèng huáng qín
fèng wěi zhú
wēn tūn shuǐ
yă zǐ tūn huáng lián
fèng huáng tái shàng yì chuī xiāo
míng fèng jì
tūn tàn
dān fèng
fèng chú
fèng dié
tǔ fèng
lóng fèng
tūn shí
jīn fèng
zhāng fèng yì
fèng yáng
tūn bìng
bìng tūn
fèng huáng zhú
yuān fèng
wǔ fèng
fèng zǐ
fèng shān
fèng yăn
fèng lín zhōu
fèng lí
fèng chéng
fèng ăo
fèng băn
fèng băo
fèng bǔ
fèng bì
fèng bǐng
fèng căi
fèng căo
吞凤的拼音是:tūn fèng点击 图标播放吞凤的发音。