宋苏轼号东坡居士,文才盖世,仰慕者称之为“坡仙”。
宋•苏轼 号 东坡居士,文才盖世,仰慕者称之为“坡仙”。
引 宋•张矩 《应天长》词:“换桥渡舫,添柳护堤, 坡仙 旧迹今续。”金•元好问 《奚官牧马图息轩画》诗:“奚官有知应解笑,世无 坡仙 谁赏音。”
宋朝文人苏轼自号东坡居士,且意态潇洒不拘,因此世人称其为「坡仙」。
引 宋·许月卿〈项似道眉子砚〉诗:「坡仙为欠十眉咏,李及何妨一砚持。」
坡 [ pō ] 1. 倾斜的地方。如 山坡。下坡。2. 倾斜。如 坡道。坡降( jiàng )(①坡;②坡度)。[更多解释]
仙 [ xiān ] 1. 神话中称有特殊能力、可以长生不死的人。如 仙人。仙女。仙子。仙界。仙境(①仙人居住的地方; ②形容景物美好的地方)。仙风道骨。仙山琼阁(喻虚无缥缈的美妙幻景)。2. 具有高超才能的人。如 诗仙。酒仙。3. 婉称死。如 仙去。仙逝。[更多解释]
shān pō
shén xiān
huá pō
xiān nǚ
xīn jiā pō
zǒu xià pō lù
bā xiān guò hăi
piāo piāo yù xiān
xiān fēng dào gǔ
xiān xiān
xiān tóng xiān nǚ
jí lóng pō
xiān rén zhăng
bā xiān zhuō
shuǐ xiān huā
xià pō lù
xiān rén qiú
xiān kè lái
shàng pō lù
fă qū xiàn xiān yīn
pō mò xiān rén tú
qióng lín jǐn xiù xiān
yù dòng xiān yuán tú
shén xiān bú shì fán rén zuò
sǐ qí dù lǐ yǒu xiān zhe
xià pō bù găn , cì hòu nán féng
zhōng lǚ · shān pō yáng · tóng guān huái gǔ
zhèng xiān
xiān gū
xiān yào
xiān xiá lǐng
dōng pō
pú xiān xì
yóu xiān
shuǐ xiān
xiān jī
sū dōng pō
xiān dăo
bā xiān
tiān xiān
dì xiān
xiān rén
xiān jìng
xiān líng
xiān guān
xiān líng pí
tǔ pō
xiān zǐ
xiān fó
xiān rén dòng
què qiáo xiān
shuǐ xiān zǐ
shàng xiān
xiān hè
xiān shì
xiān dān
xié pō
xiān rén qiáo
xiān shān
xiàn xiān yīn
坡仙的拼音是:pō xiān点击 图标播放坡仙的发音。