谓勤于研治古学。
引 黄人 《<清文汇>序》:“劬古并治鈐符,著书旁通鞮译。”鲁迅 《华盖集·忽然想到(六)》:“买集些旧书和金石,是劬古爱国之士,略作考证,赶印目录,就升为学者或高人。”
劬 [ qú ] 1. 过分劳苦,勤劳。如 劬劳(指父母养育子女的劳苦)。劬劬。劬录(勤劳,亦作“劬禄”)。2. 慰劳:“食( sì )子者三年而出,见于公宫,则~”。[更多解释]
古 [ gǔ ] 1. 时代久远的,过去的,与“今”相对。如 古代。古稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。古典。古风。古训。古道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。2. 古体诗的简称。如 五古(五言古诗)。七古(七言古诗)。3. 姓。[更多解释]
gǔ dài
měng gǔ
gǔ rén
kăo gǔ
míng shèng gǔ jì
gǔ guó
gǔ jì
gǔ jí
yuăn gǔ
gǔ dū
gǔ dǒng
gǔ lăo
gèn gǔ
gǔ diăn
gǔ guài
gǔ jīn
qiān gǔ
gǔ pǔ
gǔ jiù
wàn gǔ
gǔ bā
zhōng gǔ
gǔ wăng jīn lái
gǔ sè gǔ xiāng
qián wú gǔ rén
zì gǔ
gǔ lái
gǔ là là
gǔ lǔ lǔ
lăo gǔ dǒng
lăo gǔ băn
gǔ wéi jīn yòng
xī qí gǔ guài
wàn gǔ cháng qīng
gǔ yǐ yǒu zhī
rén xīn bù gǔ
gǔ dào rè cháng
diāo zuān gǔ guài
bó gǔ tōng jīn
míng chuí qiān gǔ
jiè gǔ fěng jīn
wàn gǔ liú fāng
zì wǒ zuò gǔ
zhèn gǔ shuò jīn
hòu gǔ bó jīn
qú qú
gǔ lù lù
gǔ tū tū
gǔ dū dōu
yìng gǔ gǔ
gǔ gǔ guài guài
bù gǔ bù jīn
bù jīn bù gǔ
gèn gǔ gèn jīn
gǔ mào gǔ xīn
gǔ lí gǔ guài
gǔ qiāng gǔ diào
jīn yuè gǔ yuè
ruăn gǔ nāng nang
gǔ lǐ gǔ guài
劬古的拼音是:qú gǔ点击 图标播放劬古的发音。