占卜。
引 《书·大禹谟》“帝曰:‘禹,官占’” 孔 传:“帝王立卜占之官,故曰官占。”《后汉书·方术传下·许曼》:“祖父 峻,字 季山,善卜占之术。”
卜 [ bǔ ] 1. 古人迷信,用火灼龟甲,以为看了那灼开的裂纹就可以推测出行事的吉凶。2. 预料,估计,猜测。如 预卜。3. 选择(处所)如 卜宅。卜邻。卜 [ bo ] 1. 〔萝~〕见“萝”。[更多解释]
占 [ zhān ] 1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶。如 占卜。占卦。2. 姓。占 [ zhàn ] 1. 据有,用强力取得。如 占据。霸占。强占。2. 处于某种地位或情势。如 占理。占优势。3. 口说,口授。4. 估计上报。如 令民得以律占租。[更多解释]
jiū zhàn què cháo
zhàn yǒu
zhàn lǐng
zhàn jù
zhàn dì
zhàn yòng
qīn zhàn
qiăng zhàn
jǐ zhàn
dú zhàn
gōng zhàn
bà zhàn
bǔ léng
bǔ bǔ
bǔ luò
bǔ tōng
bì bì bǔ bǔ
dú zhàn áo tóu
wèi bǔ xiān zhī
zhàn shān wéi wáng
shēng sǐ wèi bǔ
duō chī duō zhàn
zhàn zhàn
bǔ yè bǔ zhòu
bǔ zhòu bǔ yè
bǔ zhái bǔ lín
hú luó bo
zhàn pián yí
zhàn shàng fēng
dí zhān qū
luó bo huā
xiăo luó bo
zhān xīng shù
hú luó bo sù
jí bǔ sài rén
bài zhān tíng dì guó
bài zhān tíng yì shù
gōng zhān lú dìng qiáo
guǐ mén shàng zhān guà
lǐ bǔ kè nèi xī
yī gè luó bo yī gè kēng
zhàn chéng
kǒu zhān
zhàn zhe
mèng bǔ
luó bo
qiáng zhàn
zhàn yōu shì
wèi bǔ
bǔ guà
bǔ jū
què cháo jiū zhàn
zhān bǔ
bǔ shì
wèn bǔ
yù bǔ
bǔ cí
lán zhàn
zhān guà
zhàn kuí
卜占的拼音是:bǔ zhàn点击 图标播放卜占的发音。