笑貌。
形容声音嘈杂。
引 元•王实甫 《西厢记》第四本第三折:“笑吟吟一处来,哭啼啼独自归。”《水浒传》第二三回:“王婆 吟吟的笑道:‘便是间壁的 武大郎 的娘子。’”鲁迅 《呐喊·狂人日记》:“佃户说了这许多话,却都笑吟吟的睁着怪眼睛看我。”
引 《明成化说唱词话丛刊·包龙图断白虎精传》:“来到市中观景致,六街三市闹吟吟。”
吟 [ yín ] 1. 唱,声调抑扬地念。如 吟咏。吟诵。吟味(吟咏玩味,体味)。吟讽(吟咏讽诵)。2. 叹息,痛苦的声音。如 吟啸(a.悲哀愤慨地长叹;b.吟咏)。呻吟。3. .中国古代诗歌的一种名称。如 秦妇吟。4. 鸣,叫。如 风吟。猿吟。[更多解释]
shēn yín
chén yín
wú bìng shēn yín
yín fēng nòng yuè
yín yín
xiào yín yín
xǐ yín yín
yī yín yī yǒng
făn yín fù yín
făn yín fú yín
qín fù yín xiù cái
qí lǘ yín bà shàng
qū zǐ háng yín tú
mèng yóu tiān lăo yín liú bié
màn yín
yín yǒng
yín chàng
yín sòng
yín shī
liáng fǔ yín
yín xiào
cháng yín
fú yín
xíng yín
shuǐ lóng yín
qióng yín
yín qióng
huá yín
ǒu yín
yín é
zào yín
sòng yín
yín zī
jìn yín
yín yì
xún yì yín wán
yín bài
yín bǐ
yín biān
yín căo
yín chóng
yín cháo
yín chuāng
yín dēng
yín fā
yín duàn
yín fěng
yín fēng
yín găo
yín gē
yín háo
yín gǔ
yín guān
yín hǒu
yín huái
yín hún
yín jí
yín jiān
吟吟的拼音是:yín yín点击 图标播放吟吟的发音。