呻吟。因苦痛而发出哼声。
吟咏;推敲诗句。
引 宋•陆游 《神君歌》:“考録魑魅,号呼吟呻。” 清•蒲松龄 《聊斋志异·鲁公女》:“忽见朱樱乍启,坠痰块如冰,扶移榻上,渐復吟呻。”
引 金•元好问 《赠杨君美之子新甫》诗:“书林头白坐吟呻,青佩横经更几人。” 清•黄景仁 《癸巳除夕偶成》诗:“年年此夕费吟呻,儿女灯前窃笑频。”
吟 [ yín ] 1. 唱,声调抑扬地念。如 吟咏。吟诵。吟味(吟咏玩味,体味)。吟讽(吟咏讽诵)。2. 叹息,痛苦的声音。如 吟啸(a.悲哀愤慨地长叹;b.吟咏)。呻吟。3. .中国古代诗歌的一种名称。如 秦妇吟。4. 鸣,叫。如 风吟。猿吟。[更多解释]
呻 [ shēn ] 1. 〔~吟〕痛苦时口中发出哼哼的声音,如“无病~~”(喻说话作文没有内容)。[更多解释]
shēn yín
chén yín
wú bìng shēn yín
yín fēng nòng yuè
yín yín
xiào yín yín
xǐ yín yín
yī yín yī yǒng
făn yín fù yín
făn yín fú yín
qín fù yín xiù cái
qí lǘ yín bà shàng
qū zǐ háng yín tú
mèng yóu tiān lăo yín liú bié
màn yín
yín yǒng
yín chàng
yín sòng
yín shī
liáng fǔ yín
yín xiào
cháng yín
fú yín
xíng yín
shuǐ lóng yín
qióng yín
yín qióng
huá yín
ǒu yín
shēn huàn
yín é
zào yín
sòng yín
yín zī
jìn yín
yín yì
xún yì yín wán
yín bài
yín bǐ
yín biān
yín căo
yín chóng
yín cháo
yín chuāng
yín dēng
yín fā
yín duàn
yín fěng
yín fēng
yín găo
yín gē
yín háo
yín gǔ
yín guān
yín hǒu
yín huái
yín hún
yín jí
吟呻的拼音是:yín shēn点击 图标播放吟呻的发音。