用手段争取别人对自己的宠爱。
例 竞相争宠。
英 use all one's ingenuity to win favor with sb.;
竞相邀宠。 《史记·孟尝君列传》:“成侯 与 田忌 争宠。
引 成侯 卖 田忌,田忌 惧。”《晋书·忠义传·嵇绍》:“野无讼屈之声,朝有争宠之叹。”《初刻拍案惊奇》卷六:“京师中公侯戚里人家妇女,争宠相駡的,动不动便道:‘你自逞标緻,好歹到不得 狄夫人 !乃敢欺凌我!’”郭沫若 《恢复·诗和睡眠争夕》:“现在是该我陪伴他的时候,请你不要来和我争宠。”
争求爱宠。
引 《初刻拍案惊奇·卷六》:「夫人生得明艳绝世,名动京师,京师中公侯戚里人家妇女,争宠相骂的,动不动便道:『你自逞标致,好歹到不得狄夫人,乃敢欺凌我!』」
争 [ zhēng ] 1. 力求获得,互不相让。如 争夺。竞争。争长论短。2. 力求实现。如 争取。争气。争胜。3. 方言,差,欠。如 总数还争多少?4. 怎么,如何(多见于诗、词、曲)如 争不。争知。争奈。争 [ zhèng ] [更多解释]
宠 [ chǒng ] 1. 爱。如 宠爱。宠儿。宠信。宠幸。得宠。失宠。争宠。2. 纵容,偏爱。如 别把孩子宠坏了。3. 妾。如 纳宠。4. 推崇。如 尊宠。[更多解释]
zhàn zhēng
zhēng yì
zhēng lùn
zhēng duān
chǒng wù
huá zhòng qǔ chǒng
zhǐ zhēng zhāo xī
dòu zhēng
jìng zhēng
zhēng qǔ
zhēng xiān kǒng hòu
lì zhēng
zhēng duó
zhēng chăo
zhēng zhí
kàng zhēng
zhēng guāng
zhēng biàn
zhēng dòu
zhēng xiān
zhēng qì
fēn zhēng
chǒng ài
wú kě zhēng biàn
yǔ shì wú zhēng
băi jiā zhēng míng
shòu chǒng ruò jīng
zhēng fēn duó miăo
jù lǐ lì zhēng
zhēng qí dòu yàn
zhēng quán duó lì
zhēng qiáng hào shèng
míng zhēng àn dòu
lì zhēng shàng yóu
zhēng fēng chī cù
fēn miăo bì zhēng
nǐ zhēng wǒ duó
chǒng rǔ bù jīng
zhēng míng duó lì
cùn tǔ bì zhēng
lóng zhēng hǔ dòu
zhàn zhēng fàn zǐ
zhí zhēng zhēng
zhēng dù zhēng dù
bù cì bù chǒng
dòu zhēng dòu hé
zhī léng léng zhēng
zhēng duō lùn shăo
hé zhàn zhēng
yā piàn zhàn zhēng
jìng zhēng jī zhì
rén mín zhàn zhēng
zì yóu jìng zhēng
nóng mín zhàn zhēng
yī zhēng gāo dī
bù zhèng dāng jìng zhēng
făn gé mìng zhàn zhēng
făn yòu pài dǒu zhēng
fēi zhèng yì zhàn zhēng
jiăng féng yán zhàn zhēng
争宠的拼音是:zhēng chǒng点击 图标播放争宠的发音。