谓奢侈逾礼,不合法度。
引 《汉书·成帝纪》:“方今世俗奢僭罔极……或乃奢侈逸豫,务广第宅,治园池,多畜奴婢,被服綺縠,设钟鼓,备女乐,车服嫁娶葬埋过制。”北魏•郦道元 《水经注·泿水》:“佗 虽奢僭,慎终其身,乃令后人不知其处。”元•刘祁 《归潜志》卷七:“平章政事 完颜白撒 以内族位将相,尤奢僭。尝起第西城如宫掖然。”《清史稿·圣祖纪一》:“帝王致治,在维持风化,辨别等威。比来官员服用奢僭,竞相效尤。其议禁之。”
奢 [ shē ] 1. 用钱没有节制,过分享受。如 奢侈。奢靡。穷奢极欲。2. 过分的。如 奢盼。奢求。奢望。3. 夸张。如 奢言。奢 [ shá ] [更多解释]
僭 [ jiàn ] 1. 超越本分,古代指地位在下的冒用在上的名义或礼仪、器物。如 僭越。僭妄。僭伪(封建王朝称割据对立的王朝)。僭盗。[更多解释]
shē chǐ
shē wàng
shē huá
jiāo shē yín yì
qióng shē jí yù
shē chǐ pǐn
shē zhě xīn cháng pín
shē yín
jiàn wěi
shē mí
shē yì
shē qiú
shē tán
lán shē
jiàn jū
qióng shē jí chǐ
háo shē
shē háo
jiàn xiāo
jiàn yuè
jiàn jūn
jiàn hào
jiàn răng
shē tài
jiāo shē yín yí
jiàn wáng
shē xiăng
rǒng jiàn
shē pàn
liú nà jiè shē
líng jiàn
shē dàng
jiāo shē
chǐ jiàn
chǐ shē
jiàn wàng
kuā shē
jiāo shē fàng yì
shē jiàn
jiàn yú
shē yuàn
jiàn tuī
shē ào
yì jiàn
shē mó tā
là shē nǚ
jiàn nì
jiàn wèi
jiàn luàn
guāi jiàn
shē zhē
ráo shē
jiàn zì
xiōng jiàn
奢僭的拼音是:shē jiàn点击 图标播放奢僭的发音。