叫喊。
英 shout;
喊叫。
引 茅盾 《子夜》十三:“嚷叫的声音远远地就听得了。”柳青 《铜墙铁壁》第十章:“二木匠 粗鲁地大声嚷叫:‘只要咱军队在,它是个三十六师?就是七十二师,怕他做球?’”
大声喊叫。
例 如:「许多男孩子喜欢在操场上一边游戏,一边嚷叫。」
嚷 [ rǎng ] 1. 喊叫。如 叫嚷。大叫大嚷。2. 吵闹。如 大吵大嚷。嚷 [ rāng ] 1. 〔~~〕a。叫嚷;吵闹,如“别人在午休,别大声~~。”b。声张,传扬,如“这事儿别~~出去让人知道”。[更多解释]
叫 [ jiào ] 1. 呼喊。如 叫喊。叫嚣(呼喊,吵闹)。叫阵。叫座(戏曲或演员能吸引观众,看的人多)。叫苦不迭。鸣冤叫屈。[更多解释]
jiào zuò
jiào hăn
jiào hăo
jīng jiào
hū jiào
rāng rang
jiào huàn
hǒu jiào
jiào mài
xuān răng
guā guā jiào
jiào huā zǐ
jiào kǔ bù dié
pāi àn jiào jué
jiào kǔ lián tiān
míng yuān jiào qū
rén huān mă jiào
jiào jiào
guō guō jiào
kuò kuò jiào
nào rāng rāng
jiào gē gē
jiào yā yā
láo láo rāng rang
xī xī rāng rang
dà hăn dà jiào
dà hǒu dà jiào
jī māo zǐ hăn jiào
jiào kǔ
jiào lǘ
jiào mà
āi jiào
jiān jiào
luàn jiào
jiào huà
hăn jiào
míng jiào
jiào xǐng
tí jiào
chăo răng
jiào mén
kuáng jiào
jī jiào
hū hóng jiào liù
jiào dào
mà răng
jiào hún
jiào răng
dà hū xiăo jiào
āi tiān jiào dì
jiào jué
hōng răng
jiào xiāo
jiào qū
răng jiào
răng guā
嚷叫的拼音是:răng jiào点击 图标播放嚷叫的发音。