犹喧嚣。
引 宋•苏轼 《次韵子由柳湖感物》:“嘲吟草木调蛮獠,欲与猿鸟争啾喧。”宋•王安石 《崇政殿后春晴即事》诗:“山鸟不应知地禁,亦逢春暖即啾喧。”宋•朱熹 《承事卓丈置酒》诗:“物外祇今成跌荡,人间何处不啾喧。”
啾 [ jiū ] 1. 〔~~〕象声词,形容动物细小的叫声,如“~~鸟鸣”。2. 〔~唧〕小声,如“秋虫~~”。[更多解释]
喧 [ xuān ] 1. 大声说话,声音杂乱。如 喧哗。喧闹。喧嚷。喧腾。喧嚣。喧宾夺主。[更多解释]
xuān nào
xuān huá
luó gǔ xuān tiān
xuān xiāo
xuān tiān
xuān răng
jiū jiū
cáo jiū
jiū sōu
jiū jī
jiū zhōu
jī jī jiū jiū
xuān bīn duó zhǔ
xuān xuān
nào jiū jiū
xiā jiū jiū
jiū jiū jī jī
guǐ guǐ jiū jiū
liū liū jiū jiū
xuān hū
xuān hǒng
xuān răo
xuān zá
huá xuān
jiū huá
xuān zào
xuān téng
jī jiū
xuān luàn
xuān náo
zhōu jiū
jiū cáo
jiū hào
jiū cháo
jiū ěr
jiū huò
jiū mī
jiū xuān
jiū míng
féi jiū
liáo jiū
cháo jiū
xuān jiū
zhōu jiū shēng
băi niăo jiū jiū
qún kǒu jiū jī
fèi xuān
zào xuān
xuān jiào
xuān chēn
xuān yú
xuān xiào
xuān áo
xuān bàng
xuān bèi
xuān bēi
xuān bō
xuān căo
xuān bó
xuān chán
啾喧的拼音是:jiū xuān点击 图标播放啾喧的发音。