呼噪喧哗。
引 《资治通鉴·唐宪宗元和十四年》:“十人拔刃拟之,皆窜匿, 悟 引大军继至,城中譟譁动地。”
噪 [ zào ] 1. 许多鸟或虫子乱叫。如 鹊噪。蝉噪。归鸟晚噪。2. 声音杂乱。如 噪声。噪音。噪聒。3. 许多人大喊大叫,喧哗,鼓动。如 噪嚷。噪聚。声名大噪。[更多解释]
哗 [ huá ] 1. 〔~变〕军队突然叛变。2. 人多声杂,乱吵。如 哗笑。哗然。喧哗。哗众取宠(用言语行动迎合众人,以博得好感或拥护)。哗 [ huā ] 1. 象声词。如 雨哗哗地下。[更多解释]
zào shēng
huá zhòng qǔ chǒng
xuān huá
gǔ zào
huá rán
guō zào
huá lā
huá lāng
huá lā lā
xī lǐ huā lā
huá huá
zào zào
bái huā huā
huá lă lă
zào là là
zào zào qiē qiē
huā lā huā lā
míng zào yī shí
zào yīn
huá lă
luō zào
guā zào
huá biàn
huá chuán
huá cí
huá dòng
huá ěr
huá hōng
huá hài
huá fèi
huá huān
huá huǐ
huá jié
huá jiù
huá kòu
huá là
huá kuì
huá luàn
huá míng
huá nào
huá mǔ
huá quán
huá nù
huá náo
huá rén
huá shì
huá xiāo
huá xiào
huá wǔ
huá xuàn
huá yè
huá xuān
huá yán
huá yí
huá yín
huá zào
噪哗的拼音是:zào huá点击 图标播放噪哗的发音。