大声声辩。
引 清•蒲松龄 《聊斋志异·齐天大圣》:“盛 见其状,益譁辨之;听者皆掩耳而走。”
哗 [ huá ] 1. 〔~变〕军队突然叛变。2. 人多声杂,乱吵。如 哗笑。哗然。喧哗。哗众取宠(用言语行动迎合众人,以博得好感或拥护)。哗 [ huā ] 1. 象声词。如 雨哗哗地下。[更多解释]
辨 [ biàn ] 1. 分别,分析,明察。如 辨别。辨认。辨析。辨正。辨识。明辨是非。2. 古代土地面积单位,九夫为一辨,七辨为一并。[更多解释]
huá zhòng qǔ chǒng
fēn biàn
biàn bié
biàn rèn
xuān huá
huá rán
huá lā
huá lāng
huá lā lā
xī lǐ huā lā
huá huá
bái huā huā
huá lă lă
huā lā huā lā
lì lì kě biàn
bù biàn shū mài
jiàn mào biàn sè
fēn biàn lǜ
sān tóu bù biàn liăng
biàn míng
míng biàn shì fēi
wén biàn
sī biàn
biàn wù
huá lă
biàn shí
biàn sè
míng biàn
biàn gē
yán biàn
jiāo biàn
biàn sì
shēn biàn
shěn biàn
biàn le
biàn xī
jiàn máo biàn sè
zé biàn
yăn biàn
zhì biàn
jùn biàn
zhēng biàn
huá biàn
huá chuán
huá cí
huá dòng
huá ěr
huá hōng
huá hài
huá fèi
huá huān
huá huǐ
huá jié
huá jiù
哗辨的拼音是:huá biàn点击 图标播放哗辨的发音。