徘徊。
儃 [ chán ] 1. 〔~佪〕①打转;②徘徊。儃 [ tǎn ] 1. 〔~~〕从容、休闲的样子。儃 [ shàn ] 1. 同“禅”,禅师。[更多解释]
徊 [ huái ] 1. 〔徘( pái )~〕见“徘”。徊 [ huí ] 1. 环绕;回转。也作“回”、“迴”。宋玉《神女賦》:“徊腸傷氣,顚倒失據。”[更多解释]
pái huái
chán chán
yān huái
qí lù pái huái
chán huái
chàng wàng dī huái
chán huí
chán màn
chán zhù
dī huí
huái huáng
chí huái
huái jí
huái xiáng
dī huái
lái huái
péi huái
yū huái
zhān huái
pái huái huā
pái huái jú
pái huái yú
pái huái bù dìng
pái huái bù qián
pái huái guān wàng
pái huí qí lù
guān wàng pái huái
huí cháng shāng qì
fǔ yăng dī huái
chí huái bù jué
chí huái guān wàng
pái huái qí lù
儃徊的拼音是:chán huái点击 图标播放儃徊的发音。