古代边境上的岗亭和营垒。
引 唐•王昌龄 《山行入泾州》诗:“西临有边邑,北走尽亭戍。”
亭 [ tíng ] 1. 有顶无墙,供休息用的建筑物,多建筑在路旁或花园里;凉~。牡丹~。2. 建筑得比较简单的小房子。如 书亭。邮亭。岗亭。3. 适中,均匀。如 亭匀。4. 正,当。如 亭午(正午,中午)。[更多解释]
戍 [ shù ] 1. 军队防守。如 卫戍。戍边。戍守。[更多解释]
tíng tíng yù lì
tíng tíng
tíng tái lóu gé
láo láo tíng
xiū xiū tíng
yù tíng tíng
niăo niăo tíng tíng
tíng tíng dāng dāng
tíng tíng kuăn kuăn
tíng tíng niăo niăo
tíng tíng xiù xiù
tíng tíng zhí lì
nán tíng tíng cháng
tíng zi jiān
diàn huà tíng
wèi shù qū
liǔ jìng tíng shuō shū
mǔ dān tíng
xiāng tíng
zhēng lǔ tíng
tíng zhăng
táo rán tíng
cháng tíng
băi huā tíng
zhāi tíng
tíng zǐ
cāng làng tíng
sōng tíng
pí pá tíng
zhāng tíng
shù biān
chá tíng
luó tíng
lán tíng
shù shǒu
wèi shù
zuì wēng tíng jì
tún shù
fēng tíng
tíng wǔ
wàng jiāng tíng
bài yuè tíng
jiē tíng
liáng tíng
zhēng shù
yuăn shù
găng tíng
bào tíng
bēi tíng
shāng tíng
shū tíng
yóu tíng
tíng bó
tíng bì
tíng chăng
tíng căi
tíng chuán
tíng dāng
tíng dú
亭戍的拼音是:tíng shù点击 图标播放亭戍的发音。