亦作“女须”。
屈原之姐。
后以为姊的代称。
屈原 之姐。
引 《楚辞·离骚》:“女嬃 之嬋媛兮,申申其詈予。”王逸 注:“女嬃,屈原 姊也。”郭沫若 《女神·湘累》:“﹝ 屈原 ﹞颜色憔悴,形容枯槁。其姐 女须 扶持之。”
引 宋•姜夔 《探春慢》词序:“予自孩幼从先人宦於古 沔,女须因嫁焉。中去復来几二十年,岂惟姊弟之爱, 沔 之父老儿女子亦莫不予爱也。”宋•姜夔 《浣溪纱》词序:“予女须家 沔 之 山阳,左 白湖,右 云梦。”清•黄遵宪 《送女弟》诗:“粥粥扰群雌,申申詈女嬃。”
女 [ nǚ ] 1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”如 女人。女士。女流(含轻蔑意)。少( shào )女。2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。女 [ rǔ ] 1. 古同“汝”,你。[更多解释]
嬃 [ xū ] 1. 见“媭”。[更多解释]
fù nǚ
nǚ zǐ
nǚ ér
nǚ rén
nǚ shì
nán nǚ
nǚ xìng
zǐ nǚ
ér nǚ
shào nǚ
nǚ gōng
nǚ shēng
nǚ xù
guī nǚ
jì nǚ
měi nǚ
nǚ láng
nǚ shén
nǚ wáng
sūn nǚ
zhí nǚ
nǚ pú
nǚ jiàng
xiān nǚ
chǔ nǚ
nán nǚ lăo shào
nán nán nǚ nǚ
shēng ér yù nǚ
ér nǚ qíng cháng
niú láng zhī nǚ
tiān nǚ sàn huā
shàn nán xìn nǚ
hóng nán lǜ nǚ
jīn tóng yù nǚ
nán zūn nǚ bēi
nán dào nǚ chāng
ér nǚ qìng jiā
tuō ér dài nǚ
láng cái nǚ mào
jiāo jiāo nǚ
pàn pàn nǚ
nǚ zǐ zǐ
dà nán dà nǚ
tóng nán tóng nǚ
méi nán méi nǚ
pō nán pō nǚ
shàn nán shàn nǚ
xiān tóng xiān nǚ
ér huā nǚ huā
qiàn nǚ lí hún
nǚ hái ér
nǚ zhǔ rén
nǚ péng yǒu
fù nǚ jié
wài sūn nǚ
chǔ nǚ zuò
gān nǚ ér
wài shēng nǚ
nǚ zhāo dài
nǚ qiáng rén
女嬃的拼音是:nǚ xū点击 图标播放女嬃的发音。