吉祥喜庆。亦指喜庆的事。谓外出归家拜见父母。
吉祥喜庆。亦指喜庆的事。
引 汉•焦赣 《易林·萃之夬》:“千懽万悦,举事为决,获受嘉庆,动作有得。”宋•晏殊 《诉衷情》词:“世间荣贵月中人,嘉庆在今辰。”明•吴承恩 《元寿颂》:“承恩 蒙公殊遇,垂二十年,謁选来都,又出公之敦喻,值兹嘉庆,良有愜於中也。”
谓外出归家拜见父母。嘉,一本作“家”。
引 南朝•宋 颜延之 《秋胡诗》:“上堂拜嘉庆,入室问何之。”唐•孟浩然 《夕次蔡阳馆》诗:“明朝拜嘉庆,须着 老莱 衣。”唐•王维 《休假还旧业便使》诗:“上堂嘉庆毕,顾与姻亲齿。”
盛美的喜庆。
引 《三国志·卷二·魏书·文帝纪》「以肃承天命」句下南朝宋·裴松之注:「兆民欣戴,咸乐喜庆。」
清仁宗年号(西元1796~1820)。
嘉 [ jiā ] 1. 善,美。如 嘉言。嘉宾。嘉言懿行。2. 夸奖,赞许。如 嘉奖。嘉许。嘉勉。3. 吉庆,幸福。如 嘉祥。嘉偶。4. 欢乐。如 嘉会。5. 姓。[更多解释]
庆 [ qìng ] 1. 祝贺。如 庆贺。庆祝。庆幸。庆典。庆功。2. 可祝贺的事。如 国庆。大庆。3. 姓。[更多解释]
chóng qìng
guó qìng
xǐ qìng
qìng diăn
jiā bīn
qìng zhù
huān qìng
qìng xìng
qìng hè
jiā jiăng
jí qìng
kě jiā
é shǒu chēng qìng
tán guān xiāng qìng
jiā lì mèi mèi
guó qìng jié
ān qìng băo wèi zhàn
bái shì cháng qìng jí
bō jiā ní xiăo jiě
gān chéng zhāng jiā fēng
jiā jìng bā cái zǐ
qìng fù bù sǐ , lǔ nàn wèi yǐ
guō jiā
wù zhòng qìng
jiā jìng
zhòng qìng shì
jiā yán
sòng qìng líng
jiā xiáng
yuán jiā
jiā qìng
cháng qìng
qìng gōng
lǐ băo jiā
jiā shàng
liú xiăo qìng
jiā yì dài fū
pǔ tiān tóng qìng
yáng jiā
jiā yù guān shì
jié qìng
jiā hé
dà qìng
hūn qìng
jiā yù guān
jiā nián huá
jiā yì shì
guó qìng rì
jiā shí
dà qìng yóu tián
qìng shēng
jiā shăng
jiā shāng
qìng shòu
jiā xiăng
jiā xiàng
jiā huì
jiā xǔ
jiā lè
嘉庆的拼音是:jiā qìng点击 图标播放嘉庆的发音。