古代神话传说中帝女之尸。
泛指女人的尸体。
古代祭祀时,代表女性死者受祭的活人。
引 清•蒲松龄 《聊斋志异·鸦头》:“及视女尸,已化为狐。”
引 清•夏炘 《学礼管释·释祭有不立尸者》:“古者祭祀必有尸,祭先自虞始,所谓男,男尸;女,女尸。”
女 [ nǚ ] 1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”如 女人。女士。女流(含轻蔑意)。少( shào )女。2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。女 [ rǔ ] 1. 古同“汝”,你。[更多解释]
尸 [ shī ] 1. 死人的身体。如 尸体。尸骸。僵尸。借尸还魂。2. 〔~位〕空占着职位而不做事,如“~~素餐,“~~误国”。3. 古代祭祀时,代表死者受祭的人。[更多解释]
fù nǚ
nǚ zǐ
nǚ ér
nǚ rén
nǚ shì
nán nǚ
nǚ xìng
zǐ nǚ
ér nǚ
shào nǚ
shī tǐ
nǚ gōng
nǚ shēng
nǚ xù
guī nǚ
jì nǚ
měi nǚ
nǚ láng
nǚ shén
nǚ wáng
sūn nǚ
zhí nǚ
nǚ pú
nǚ jiàng
xiān nǚ
sǐ shī
mă gé guǒ shī
chǔ nǚ
nán nǚ lăo shào
nán nán nǚ nǚ
shēng ér yù nǚ
ér nǚ qíng cháng
niú láng zhī nǚ
tiān nǚ sàn huā
shàn nán xìn nǚ
hóng nán lǜ nǚ
xíng shī zǒu ròu
jīn tóng yù nǚ
nán zūn nǚ bēi
shī héng biàn yě
nán dào nǚ chāng
ér nǚ qìng jiā
tuō ér dài nǚ
láng cái nǚ mào
wǔ mă fēn shī
shī wèi sù cān
jiè shī huán hún
jiāo jiāo nǚ
pàn pàn nǚ
nǚ zǐ zǐ
dà nán dà nǚ
tóng nán tóng nǚ
méi nán méi nǚ
pō nán pō nǚ
shàn nán shàn nǚ
xiān tóng xiān nǚ
ér huā nǚ huā
qiàn nǚ lí hún
nǚ hái ér
nǚ zhǔ rén
女尸的拼音是:nǚ shī点击 图标播放女尸的发音。