塔。亦泛指寺塔。
塔。亦泛指寺塔。参见“塔”。
引 《魏书·释老志》:“塔亦胡言,犹宗庙也,故世称塔庙。”北齐•颜之推 《颜氏家训·归心》:“岂令罄井田而起塔庙,穷编户以为僧尼也?”唐•玄应 《一切经音义》卷六:“塔庙:塔婆,或义译为庙。”唐•杜甫 《赠秘书监江夏李公邕》诗:“龙宫塔庙涌,浩劫浮云衞。”《资治通鉴·梁武帝天监十五年》:“自佛法入中国,塔庙之盛,未之有也。”胡三省 注:“佛弟子收奉舍利,建宫宇,号为塔,亦胡言,犹宗庙也,故世称塔庙。”
塔 [ tǎ ] 1. 佛教特有的高耸的建筑物,尖顶,多层,常有七级、九级、十三级等,形状有圆形的、多角形的,一般用以藏舍利、经卷等。如 宝塔。佛塔。2. 像塔形的建筑物或器物。如 水塔。灯塔。纪念塔。金字塔。塔楼。3. 姓。塔 [ d ] [更多解释]
庙 [ miào ] 1. 供奉祖先的房屋。如 家庙。宗庙。太庙。2. 供神佛或历史上有名人物的地方。如 孔庙。岳庙。寺庙。3. 王宫的前殿,泛指朝廷。如 庙堂。[更多解释]
miào huì
sì miào
miào yǔ
kă tă ěr
kē tă
pǐ tă
kě tă pū zhī
xiàng yá zhī tă
jù shā chéng tă
niáng niáng miào
tă tă mǐ
huá tă tă
tă tă ěr zú
míng míng miào mó
miào dăo liè dăo
jīn zì tă
tǔ dì miào
diàn shì tă
xiàng yá tă
găn miào huì
tă jí kè zú
tă jí kè sī tăn
āi fēi ěr tiě tă
diàn shì fā shè tă
kǒng zǐ miào táng bēi
luó mă wàn shén miào
máo lǐ tă ní yà
miào yīng sì bái tă
mù shì tă gé shān
pà tí nóng shén miào
ruì guāng dà jīn tă
shēng tài jīn zì tă
sī qín tă rì hā
tă jiān shàng gōng dé
tă lǐ mù pén dì
yă ěr tă huì yì
yăng guāng dà jīn tă
yàn tă shèng jiào xù
ā tă kă mă shā mò
guò le miào bù xià yǔ
kă bēn tă lì yà wān
tă gé jià jiān xiē quán
tă sī mă ní yà dăo
yī běn · bá tú tă
pǔ luó liè tă lì yà tè
tă kè lā mă gān shā mò
păo le hé shàng păo bù liăo miào
zǒu le hé shàng zǒu bù liăo miào
bǐ sà xié tă
miào yuàn
băo tă
dēng tă
tiě tă
shén miào
tă lóu
léi fēng tă
líng tă
dà yàn tă
zōng miào
塔庙的拼音是:tă miào点击 图标播放塔庙的发音。