亦作“冗冗”。
众人。
形容众多。
纷乱;缭乱。
引 唐•张鷟 《朝野佥载》卷一:“是以选人冗冗,甚於羊羣;吏部喧喧,多於蚁聚,若銓实用,百无一人。”宋•叶适 《故大宗丞高公墓志铭》:“宂宂万生兮有翘,森森千丈兮寒标。”
引 元•乔吉 《折桂令·西岩所见》曲:“正落絮飞花宂宂,又夕阳流水溶溶。”
宂 [ rǒng ] 1. 同“冗”。[更多解释]
rǒng rǒng
wěi rǒng
rǒng ài
rǒng bèn
rǒng cuǒ
rǒng bīng
rǒng fán
rǒng dù
rǒng guān
rǒng jí
rǒng fàn
rǒng jiàn
rǒng jú
rǒng jù
rǒng kǒu
rǒng lì
rǒng liú
rǒng liè
rǒng lǜ
rǒng màn
rǒng máng
rǒng mí
rǒng mò
rǒng pò
rǒng nuò
rǒng qiè
rǒng rén
rǒng ruò
rǒng sàn
rǒng shí
rǒng wěi
rǒng tà
rǒng suì
rǒng xià
rǒng xiè
rǒng yán
rǒng yì
rǒng zhèng
rǒng yī
rǒng zhòng
fú rǒng
hán rǒng
宂宂的拼音是:rǒng rǒng点击 图标播放宂宂的发音。