指春秋时宋司马桓魋拔树欲害孔子之事。《史记·孔子世家》:“孔子去曹适宋,与弟子习礼大树下。宋司马桓魋欲杀孔子,拔其树。孔子去。”案“拔树”后皆作“伐树”。
指 春秋 时 宋•司马 桓魋 拔树欲害 孔子 之事。 《史记·孔子世家》:“孔子 去 曹 适 宋,与弟子习礼大树下。 宋•司马 桓魋 欲杀 孔子,拔其树。
引 孔子 去。” 案“拔树”后皆作“伐树”。 《列子·杨朱》:“孔子 明帝王之道,应时君之聘,伐树於 宋,削迹於 卫。” 唐•高适 《宋中》诗之六:“忆昔 鲁仲尼,栖栖此经过,众人不可向,伐树将如何!”宋•王禹偁 《甘棠即事简孙何》诗:“坐棠风雅美贤臣,伐树悽悽亦圣人。”
伐 [ fá ] 1. 砍。如 伐树。砍伐。2. 征讨。如 讨伐。伐罪(征讨有罪的人)。口诛笔伐。3. 自夸。如 伐善(夸自己的好处)。伐智。不矜不伐。[更多解释]
树 [ shù ] 1. 木本植物的通称。如 树木。树林。树大根深(喻势力大,根基牢固)。2. 种植,培育。如 树艺(“艺”,种植)。树荆棘得刺,树桃李得荫。3. 立,建立。如 树立。树敌。4. 量词,相当于“株”、“棵”如 一树梅花。5. 姓。[更多解释]
bù fá
shù mù
jiàn shù
shù lín
guǒ shù
shù zhī
shù yè
shù zhǒng
shù miáo
shù gàn
yáng shù
běi fá
shù lì
zhí shù
căi fá
kăn fá
yáo qián shù
fēng shù bēi
dú shù yī zhì
shù bēi lì zhuàn
huǒ shù yín huā
kǒu zhū bǐ fá
dăng tóng fá yì
diào mín fá zuì
shù dà zhāo fēng
tiě shù kāi huā
shù zāi zāi
dàn dàn ér fá
bù jīn bù fá
bá zhì shù zhì
yǐ yí fá yí
qián rén zāi shù
fá gōng jīn néng
jīn gōng zì fá
pú tí shù
shèng dàn shù
xíng dào shù
zhí shù jié
kuò yè shù
zhēn yè shù
luàn kăn làn fá
shù dăo hú sūn sàn
dú shù bù chéng lín
fú yóu hàn dà shù
guā pí dā lǐ shù
jiān jiā yǐ yù shù
pí fú hàn dà shù
shuāng fǔ fá gū shù
huáng guǒ shù pù bù
kū shù zài shēng zhī
pān yuán bái zhū shù
shēng jiāng shù shàng shēng
sī luò fá kè rén
tài píng jūn běi fá
yù shù hòu tíng huā
jié kè sī luò fá kè
lí zǐ jiāo huàn shù zhī
zhǐ sāng shù mà huái shù
shù yù xī ér fēng bù tíng
伐树的拼音是:fá shù点击 图标播放伐树的发音。