亦作“杰俊”。
俊杰,才智出众的人。
亦作“杰儁”。俊杰,才智出众的人。
引 《吕氏春秋·孟夏》:“命太尉赞杰儁,遂贤良,举长大。”《淮南子·时则训》:“命太尉赞杰俊,选贤良,举孝悌。”唐•李商隐 《寄太原卢司空三十韵》:“从来师杰俊,可以焕丹青。”宋•范成大 《衡州石鼓书院》诗:“地灵钟杰俊,寧但拾儒科。”明•刘若愚 《酌中志·见闻琐事杂记》:“是岂名誉尽属士绅,而吾儕遂乏杰俊哉?”
杰 [ jié ] 1. 才能出众的人。如 俊杰。英雄豪杰。2. 特异的,超过一般的。如 杰作。杰出人才。[更多解释]
俊 [ jùn ] 1. 才智出众的人。如 俊杰。俊伟。俊彦(才智杰出的人)。俊爽。俊造(学识造诣很深的人)。2. 容貌美丽。如 俊俏。俊美。俊秀。俊逸(俊美洒脱,不同凡俗)。英俊。[更多解释]
rěn jùn bù jīn
jié zuò
jié chū
yīng jùn
jùn qiào
jùn xiù
jùn měi
jié jié
rén jié dì líng
dì líng rén jié
shí shí wù zhě wéi jùn jié
shēng dāng zuò rén jié , sǐ yì wéi guǐ xióng
háo jié
rén jié
jùn jié
yīng jié
bāng jié
xióng jié
háo jié bìng qǐ
guī jié
lǐ lián jié
jié xiá
jié shí
jùn xiōng
jùn cái
jùn biàn
sān jié
cōng jùn
lăng jùn
jùn yă
qí jùn
xiù jùn
jié lì
jùn guā
jùn lì
qiào jùn
yù jùn
jùn yì
xiāo jié
tǐng jié
tǐng jùn
sǒng jié
jié sǒng
shuò jùn
jùn lăng
shuăng jùn
rú jùn
rěn jùn
qiú jùn
qiàn jùn
jùn páng
nóng jùn
jùn xiù ē nuó
jié shì
zhuó luò wéi jié
jié gé
jùn lái
杰俊的拼音是:jié jùn点击 图标播放杰俊的发音。