见“扑哧”。
状声词。形容笑声或水、气挤出的声音。
引 《文明小史·第一〇回》:「周师韩听了,鼻子里扑嗤一笑。」
扑 [ pū ] 1. 轻打,拍。如 扑粉。扑蝇。扑打。2. 击拂的用具。如 粉扑。3. 冲。如 扑灭。扑救。4. 相搏击。如 相扑。扑跌。5. 跌倒。如 扑地。6. 伏。如 扑在桌上看书。7. 杖,戒尺,亦为中国周代九刑之一。[更多解释]
嗤 [ chī ] 1. 讥笑。如 嗤笑。嗤鄙。嗤诋。嗤之以鼻。[更多解释]
fēi é pū huǒ
pū miè
pū jiù
pū shuò mí lí
diān pū bù pò
pū tōng
pū chī
pū sù
pū lēng
pū lū
chī lā
chī liū
hū chī
pī pū
pǐ pū
pū chì
pū dì
pū de
pū dōng
pū lù
pū lā
pū luò
pū pū
pū tū
kě dā pū
kè dá pū
pū dōng dōng
pū là là
pū léng léng
pū lù lù
pū sù sù
pū suǒ suǒ
pū téng téng
kě tă pū zhī
pī diū pū dōng
pǐ diū pū dā
pī diū pū dā
pī liū pū là
pū lǐ pū là
pī liú pū lù
chī zhī yǐ bí
è hǔ pū shí
chī chī
hóng pū pū
hēi pū pū
huā pū pū
huī pū pū
kē pū pū
kě pū pū
pū dèng dèng
pū suō suō
pū táng táng
qì pū pū
rè pū pū
xiāng pū pū
pū xīn pū gān
扑嗤的拼音是:pū chī点击 图标播放扑嗤的发音。