工匠。
引 晋•左思 《魏都赋》:“葺墙幂室,房廡杂袭,剞劂罔掇,匠斲积习。”
匠 [ jiàng ] 1. 有手艺的人。如 匠人。木匠。画匠。能工巧匠。2. 灵巧,巧妙。如 独具匠心。3. 具有某一方面熟练技能,但平庸板滞,缺乏独到之处。如 匠气。[更多解释]
斲 [ zhuó ] 1. 木工工具,指斧斤之类。2. 砍;斫;削。3. 雕饰;雕鑿。4. 伤耗。[更多解释]
dú jù jiàng xīn
bié jù jiàng xīn
mù jiàng
tiě jiàng
gōng jiàng
néng gōng qiăo jiàng
jiàng xīn dú yùn
lú lú jiàng
máo máo jiàng
ní shuǐ jiàng
ní wă jiàng
jiào shū jiàng
xiăo lú jiàng
màn gōng chū qiăo jiàng
sān gè chòu pí jiàng , hé chéng yī gè zhū gě liàng
jù jiàng
tóng jiàng
wă jiàng
jiàng shī
yín jiàng
shí jiàng
pí jiàng
xié jiàng
xiăo lú ér jiàng
jiàng rén
jiàng xīn
huà jiàng
huā jiàng
qiăo jiàng
qī jiàng
jiàng zhě
táo jiàng
dà jiàng
yuān jiàng
biăo hú jiàng
dōu jiàng
bāo zhuó
bān jiàng
fān jiàng
zhuó zhuó
xuán jiàng
suǒ jiàng
suì jiàng
shuò jiàng
dăo liè jiàng
yǐng jiàng jīn
zhuāng huáng jiàng
guǐ jiàng
fū jiàng
dàng jiàng
jiàng xīn dú jù
jiàng yá
xī jiàng
jiāng jiàng
jiăng jiàng
jiàng jiàng
miè jiàng
liáng gōng qiăo jiàng
chèng jiàng
匠斲的拼音是:jiàng zhuó点击 图标播放匠斲的发音。