柔弱,文弱。
指文弱的气质。
引 《新唐书·郑畋传》:“璠 内轻 畋 儒柔,纵步骑鼓而前。”
引 清•吴骞 《拜经楼诗话》卷一:“初晤余时,去总角无几,便以能属文廪胶庠,不意其投笔指顾风云,用儒柔奠南服也。”
儒 [ rú ] 1. 指读书人。如 儒生。腐儒。通儒(指博识多闻的大学者)。儒林(儒者之林,旧指学术界)。儒雅(读书人所具有的温文尔雅的风貌)。2. 中国春秋战国时代以孔子、孟子为代表的一个学派。如 儒家。儒教(即“孔教”)。儒士。儒术。儒学。3. 同“懦”,懦弱。[更多解释]
柔 [ róu ] 1. 植物初生而嫩。如 柔荑(初生嫩芽,喻女子白嫩的手)。2. 软,不硬。如 柔软。柔韧。柔嫩。柔滑。3. 软弱,与“刚”相对。如 柔懦。柔弱。刚柔相济。4. 温和。如 柔顺。柔和。柔曼(柔和妩媚)。柔情。[更多解释]
rú jiā
róu qíng
róu dào
rú xué
wēn róu
róu ruăn
róu hé
qīng róu
róu ruò
rú yă
róu měi
róu shùn
róu mèi
róu rèn
róu nèn
wēn róu xiāng
yōu róu guă duàn
gāng róu xiāng jì
yǐ róu kè gāng
fén shū kēng rú
róu cháng cùn duàn
rú rú
ruăn róu róu
jū jū rú rú
néng róu néng gāng
néng gāng néng róu
zuò gāng zuò róu
gāng kè róu kè
jiāo róu
róu qíng sì shuǐ
rú róu tǔ gāng
tǔ gāng rú róu
tán xiào yǒu hóng rú
xiàn dài xīn rú xué
xiān wéi róu ruăn jì
shé róu shùn zhōng yǐ bù bì
rú lín
shì rú
rú shū
xiān rú
rú shēng
róu tiáo
lăo rú
huái róu
sòng rú
sù rú
wài gāng nèi róu
rú shù
hán rú
rú xiào
dà rú
róu shí
zhū dūn rú
xiān róu
fǔ rú
guī rú
quăn rú
rú jiào
róu cháng
róu máo
儒柔的拼音是:rú róu点击 图标播放儒柔的发音。