犹柔声。
引 《礼记·内则》:“及所,下气怡声,问衣袄寒。”北齐 颜之推 《颜氏家训·勉学》:“未知养亲者,欲其观古人之先意承颜,怡声下气,不惮劬劳,以致甘腝,惕然慙惧,起而行之也。”唐•元稹 《莺莺传》:“崔 已阴知将诀矣,恭貌怡声,徐谓 张 曰:‘始乱之,终弃之,固其宜矣。愚不敢恨。’”
柔和的语声。
引 《礼记·内则》:「及所,下气怡声,问衣燠寒。」唐·元稹《莺莺传》:「崔已阴知将诀矣,恭貌怡声,徐谓张曰:『始乱之,……。』」
怡 [ yí ] 1. 和悦,愉快。如 怡色(容色和悦)。怡声(语声和悦)。怡和。怡乐( lè )。怡神。怡悦。怡目(快意于所见,悦目)。心旷神怡。[更多解释]
声 [ shēng ] 1. 物体振动时所产生的能引起听觉的波。如 声音。声带。2. 消息,音讯。如 声息。不通声气。3. 说出来让人知道,扬言,宣称。如 声明。声辩(公开辩白)。声泪俱下。声嘶力竭。4. 名誉。如 名声。5. 音乐歌舞。如 声伎(女乐,古代的歌姬舞女)。声色。[更多解释]
shēng yīn
qiăo wú shēng xī
gē shēng
hū shēng
shēng sè jù lì
xīn shēng
xiàng sheng
shēng xiăng
shēng yù
xiăng shēng
míng shēng
zào shēng
fēng shēng
shēng shì
suí shēng fù hè
shēng diào
wěi shēng
shēng yuè
huí shēng
hān shēng
shēng míng
xiāo shēng nì jì
shēng dōng jī xī
shēng chēng
chū shēng
zuò shēng
yā què wú shēng
shī shēng
kēng shēng
shēng yuán
shēng tăo
yìng shēng
wú shēng
gāo shēng
qīng shēng
fàng shēng
qí shēng
lì shēng
qiăo shēng
tóng shēng
xīn kuàng shén yí
hé shēng
bù dòng shēng sè
yí rán
shēng kòng
dà shēng
dī shēng
shēng xué
yí hé
yǒu shēng yǒu sè
wú shēng wú xī
huì shēng huì sè
dī shēng xià qì
lián shēng
rén shēng dǐng fèi
yī shēng bù kēng
yìng shēng chóng
huān shēng xiào yǔ
yì kǒu tóng shēng
yī shēng bù xiăng
怡声的拼音是:yí shēng点击 图标播放怡声的发音。