人名。传说为殷高宗武丁之子,以孝行着,因遭后母谗言,被放逐而死。后用作孝子的典范。
人名。传说为 殷高宗 武丁 之子,以孝行著,因遭后母谗言,被放逐而死。后用作孝子的典范。
引 《庄子·外物》:“人亲莫不欲其子之孝,而孝未必爱,故 孝己 忧而 曾参 悲。”成玄英 疏:“孝己,殷高宗 之子也,遭后母之难,忧苦而死。”《史记·陈丞相世家》:“臣所言者,能也;陛下所问者,行也。今有 尾生、孝己 之行而无益处於胜负之数,陛下何暇用之乎?”裴駰 集解引 如淳 曰:“孝己,高宗 之子,有孝行。”《醒世恒言·卖油郎独占花魁》:“孝己 杀身因谤语, 申生 丧命为谗言,亲生儿子犹如此,何怪螟蛉受枉寃。”
孝 [ xiào ] 1. 对父母尽心奉养并顺从。如 孝敬。孝廉(①中国汉代选拔官吏的科目之一,“孝”指孝子;“廉”指廉洁的人;②中国明、清两代对举人的称呼)。孝道。孝子贤孙。2. 居丧的事。如 守孝。吊孝。3. 丧服。如 戴孝。孝衣。4. 姓。[更多解释]
己 [ jǐ ] 1. 对别人称本身。如 自己。知己。反求诸己。推己及人。己所不欲,勿施于人。2. 天干的第六位,用作顺序第六的代称。[更多解释]
jǐ hài zá shī
zhī jǐ
xiào jìng
xiào shùn
bù xiào
tī jǐ
sǔn rén lì jǐ
gè shū jǐ jiàn
zì jǐ
zì jǐ rén
fú jǐ shì
yán yú lǜ jǐ
shēn bù yóu jǐ
zhī jǐ zhī bǐ
jù wéi jǐ yǒu
shě jǐ jiù rén
ān fèn shǒu jǐ
kè jǐ fèng gōng
xiào zǐ xián sūn
tuī jǐ jí rén
pī má dài xiào
gè chí jǐ jiàn
făn qiú zhū jǐ
chéng jǐ chéng wù
jǐ nì jǐ jī
zhī bǐ zhī jǐ
shě jǐ cóng rén
shě jǐ wèi rén
xiān rén hòu jǐ
xiào zǐ shùn sūn
zhōng xiào jié yì
mán xīn mèi jǐ
wăng jǐ zhèng rén
xiăo jǐ dé shī
yī jǐ zhī sī
lì jǐ zhǔ yì
hài rén xiān hài jǐ
huàn nàn jiàn zhī jǐ
bàng tóu chū xiào zǐ
zì jǐ de yuán dì
yǐ tiān xià wéi jǐ rèn
wèi xiào wén dì găi gé
jiǔ féng zhī jǐ qiān bēi shăo
jiǔ féng zhī jǐ qiān zhōng shăo
rén bù wèi jǐ , tiān zhū dì miè
shì bù guān jǐ , gāo gāo guà qǐ
tān tiān zhī gōng , yǐ wéi jǐ lì
yǐ jǐ zhī xīn , duó rén zhī fù
yǐ jǐ zhī xīn , dù rén zhī xīn
dá jǐ
xiào yǒu
jǐ fāng
xiào dì
jǐ rèn
xiào zǐ
kè jǐ
xiào jīng
jìn xiào
gù zhí jǐ jiàn
xiào lián
孝己的拼音是:xiào jǐ点击 图标播放孝己的发音。