唐刘禹锡、柳宗元的并称。
唐•刘禹锡、柳宗元 的并称。
引 宋•马永卿 《嬾真子》卷三:“未几,有八司马之变,使 退之 不贬,与 刘 柳 辈俱陷党中,则终身废錮矣。”清•唐孙华 《读柳诗》诗:“漏泄谓 刘柳,责望致嫌疑。”严复 《<天演论·群治>按语》:“此其説与 唐•刘、柳 诸家《天论》之言合,而与 宋 以来儒者以理属天,以欲属人者,致相反矣。”
刘 [ liú ] 1. 姓。[更多解释]
柳 [ liǔ ] 1. 落叶乔木或灌木,枝柔韧,叶狭长,春天开黄绿色花,种子上有白色毛状物,成熟后随风飞散,种类很多,有“垂柳”、“河柳”、“杞柳”等。如 柳条。柳絮。柳暗花明。2. 星名,二十八宿之一。3. 姓。[更多解释]
liǔ àn huā míng
xún huā wèn liǔ
táo hóng liǔ lǜ
liǔ liǔ jīng
huā huā liǔ liǔ
liǔ jiē liǔ mò
huā shuō liǔ shuō
yáng liǔ yī yī
liú hăi ér
huā liǔ bìng
shuǐ qū liǔ
bào liú yī zhàng shū
liǔ jìng tíng shuō shū
liú shăo qí xuăn jí
liǔ yè diào shāo méi
liǔ yè jīn zhàng ní
liú jiā xiá shuǐ diàn zhàn
liǔ àn huā míng yòu yī cūn
liǔ qīng
liǔ shù
liú bāng
liú xiàng
liú xié
liú bèi
liú shào táng
liǔ cuì
liú jī
liǔ yà zǐ
liǔ zōng yuán
liú hú lán
liǔ shì zhuàn
liǔ huā
liú kè zhuāng
zhé liǔ
jiăn liǔ
liú xīn
liú bái yǔ
yáng liǔ
liú guāng dì
liǔ qǐ
liú yǔ xī
liǔ tiáo
chuí liǔ
liǔ xù
shā liǔ
liǔ méi
liǔ sī
liǔ biān
liǔ yǒng
liú xīn wǔ
liú bàn nóng
liú xiăo qìng
liú biăo
liǔ guăi zǐ bìng
liú láng
liǔ qín
yú liǔ
liǔ jiāng
pú liǔ
huā liǔ zhèng
刘柳的拼音是:liú liǔ点击 图标播放刘柳的发音。