村子的出入口。
英 the entrance to a village;
村子出入处。
引 唐•皎然 《往丹阳寻陆处士不遇》诗:“凤翅山 中思本寺, 鱼竿村 口望归船。”《水浒传》第九回:“﹝ 林冲 等﹞行得三四里路程,见一座小小酒店在村口,四个人入来坐下。”束为 《好人田木瓜》:“在我们 田家沟 村口, 五道庙 背后高圪台上,住着一户人家。”
村 [ cūn ] 1. 乡村;村庄。如 村子。村塾(旧时农村中的私塾)。村民。2. 粗野;粗俗。如 村野。村俗。村话。村气。[更多解释]
口 [ kǒu ] 1. 人和动物吃东西和发声的器官(亦称“嘴”)如 口腔。口才。口齿。口若悬河。2. 容器通外面的地方。如 瓶子口。3. 出入通过的地方。如 门口。港口。4. 特指中国长城的某些关口(多用作地名)如 古北口。喜峰口。5. 破裂的地方。如 口子。[更多解释]
nóng cūn
rén kǒu
chū kǒu
cūn mín
mén kǒu
xiāng cūn
chuāng kǒu
jìn kǒu
kǒu hào
kǒu qì
cūn zhuāng
găng kǒu
kǒu dài
kǒu mì fù jiàn
hù kǒu
cūn zǐ
kǒu àn
jiè kǒu
hăi kǒu
shān cūn
cūn zhăng
quē kǒu
lù kǒu
shāng kǒu
kǒu wěn
cūn zhèn
xīn fú kǒu fú
shēng kǒu
xiōng kǒu
jiē kǒu
cūn luò
kǒu yīn
guān kǒu
kǒu qiāng
kǒu zhào
kǒu zǐ
wèi kǒu
rù kǒu
kǒu jìng
kǒu wèi
kǒu liáng
hé kǒu
kǒu yǔ
kǒu ruò xuán hé
dù kǒu
qiāng kǒu
kǒu shuǐ
cūn zhài
shān kǒu
kāi kǒu
duì kǒu
mù dèng kǒu dāi
zhāng kǒu
xìn kǒu kāi hé
kǒu shù
kǒu tóu
suí kǒu
kǒu shì xīn fēi
kě kǒu
zhāng kǒu jié shé
村口的拼音是:cūn kǒu点击 图标播放村口的发音。