垂柳。古诗文中杨柳常通用。
词牌名。双调,一百字或九十八字。本咏垂杨,后为词牌名。参阅《词谱》卷二八。
引 南朝 齐 谢朓 《隋王鼓吹曲·入朝曲》:“飞甍夹驰道,垂杨荫御沟。”唐•万齐融 《送陈七还广陵》诗:“落花馥河道,垂杨拂水窗。”《老残游记》第二回:“到了 济南府,进得城来,家家泉水,户户垂杨。”鲁迅 《送增田涉君归国》诗:“却折垂杨送归客,心随东棹忆华年。”
柳树的别名。参见「柳树」条。
引 《老残游记·第二回》:「到了济南府,进得城来,家家泉水,户户垂杨,比那江南风景觉得更为有趣。」
垂 [ chuí ] 1. 东西一头挂下。如 垂杨柳。垂钓。垂直。垂线。垂手(①表示容易;②表示恭敬)。垂泪。垂髫(头发下垂,指儿童)。垂头丧气。2. 敬辞,用于别人(多是长辈或上级)对自己的行动。如 垂爱。垂怜。垂询。3. 传下去,传留后世。如 垂范。永垂不朽。4. 接近,快要。如 垂危。垂老。垂成。功败垂成。[更多解释]
杨 [ yáng ] 1. 落叶乔木,叶互生,卵形或卵状披针形,柔荑花序,种类很多,有白杨,大叶杨,小叶杨等多种,木材可做器物。如 杨柳。2. 姓。[更多解释]
yáng shù
yǒng chuí bù xiǔ
băi bù chuān yáng
chuí wēi
chuí zhí
xià chuí
chuí tóu sàng qì
chuí sǐ zhēng zhá
míng chuí qīng shǐ
gōng bài chuí chéng
chuí lián tīng zhèng
shuǐ xìng yáng huā
chuí mù zhī nián
míng chuí qiān gǔ
chuí chuí
ruăn chuí chuí
yáng liǔ yī yī
chuí xián yù dī
máo bái yáng
chuí zhí xiàn
zuān tiān yáng
chuí xián sān chǐ
chuí sǐ de shī zi
chuí zhí píng fēn xiàn
yáng fēi yī niăn hóng
yáng jiā fǔ yăn yì
yáng sān jiě gào zhuàng
yáng shì gān shè shí yàn
zhōng xiāng yáng me qǐ yì
jiā lěi qiān jīn , zuò bù chuí táng
yáng shèn
chuí chì
yáng wàn lǐ
chuí guà
yáng mò
bái yáng
chuí xián
chuí sǐ
yáng liǔ
yáng jiā jiāng
yáng yè
zuì yáng fēi
yáng ruì
yáng shēn xiù
chuí tiáo
yáng guì fēi
chuí diào
chuí niàn
yáng méi
chuí liǔ
ěr chuí
chuí mù
yáng shuò
chuí lăo
yáng jìng yǔ
dī chuí
chuí tǐ
chuí shǒu
chuí lèi
垂杨的拼音是:chuí yáng点击 图标播放垂杨的发音。