姬昌。即周文王。
姬昌。即 周文王。
引 《文选·王融<三月三日曲水诗序>》:“跨蹍 昌姬,韜軼炎 汉。”张铣 注:“昌姬 谓 文王 也。”
昌 [ chāng ] 1. 兴盛。如 昌盛( shèng )。昌乐( lè )(兴盛康乐)。昌明(兴盛发达)。昌隆。2. 善,正当。如 昌言(美言,正当的话)。昌言无忌(直言无隐)。3. 同“菖”,菖蒲。4. 同“猖”,凶猛。5. 姓。[更多解释]
姬 [ jī ] 1. 古代对妇女的美称。2. 中国汉代宫中的女官。3. 旧时称妾。如 姬人。姬妾。姬侍。4. 旧时称以歌舞为业的女子。如 歌姬。5. 姓。[更多解释]
chāng míng
fán róng chāng shèng
chāng chāng
è è yǐ chāng
jìn míng jìn chāng
jìn chāng jìn chì
nán chāng
wǔ chāng yú
ā chāng zú
shùn wǒ zhě chāng , nì wǒ zhě wáng
shùn dé zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn dào zhě chāng , nì dé zhě wáng
shùn tiān zhě chāng , nì tiān zhě wáng
shùn zhī zhě chāng , nì zhī zhě wáng
chāng shèng
nán chāng qǐ yì
yǒng chāng
yí chāng shì
wǔ chāng qǐ yì
màn jī
chāng yán
gē jī
jī qiè
xǔ chāng
ruì chāng
chāng lí
dèng shì chāng
chāng huà
wǔ jī
nán chāng shì
chǒng jī
zú jī
chāng yáng
wáng jī
chāng lè
shòu chāng
jí chāng
fán chāng
jī shì
fú chāng
guì chāng
xiăn chāng
huì chāng
jī zhōu
chāng cí
wén chāng
miào jī
jìn chāng
kè chāng
yīn chāng
róng chāng
pī chāng
chāng pī
chāng xī
hūn chāng
xiăo jī
yàn jī
xìng jī
xīng chāng
chāng qí
昌姬的拼音是:chāng jī点击 图标播放昌姬的发音。