美人;美女。
引 《史记·司马相如列传》:“於是 郑 女曼姬,被阿锡,揄紵縞。” 张守节 正义引 文颖 曰:“郑国 出好女。曼者,其色理曼泽也。” 唐•王维 《暮春太师左右丞相诸公于韦氏逍遥谷宴集序》:“伶人在位,曼姬始縠。” 明•何景明 《七述》:“三五冶容,二八曼姬。” 清•孙鼎臣 《凌丰叔哀辞》:“所室妖僮曼姬,丝竹杂进。”
曼 [ màn ] 1. 长,延长。如 曼延。曼声而歌。2. 美,柔美。如 曼妙。曼靡。曼辞。轻歌曼舞。[更多解释]
姬 [ jī ] 1. 古代对妇女的美称。2. 中国汉代宫中的女官。3. 旧时称妾。如 姬人。姬妾。姬侍。4. 旧时称以歌舞为业的女子。如 歌姬。5. 姓。[更多解释]
màn gǔ
qīng gē màn wǔ
màn miào
ā màn
luó màn dì kè
màn màn
luó màn shǐ
ā lā màn zhàn yì
ào sī màn dì guó
chá lǐ màn dì guó
mó ěr màn sī kè
nuò màn dǐ dēng lù
tǔ kù màn sī tăn
luó màn nuò fū wáng cháo
màn nóng · lái sī gē
màn lì
màn shēng
màn bā
màn bó
màn cháng
màn chuò
màn dū
màn cí
màn dì
màn fú
màn huàn
màn gēn
màn hú
màn jī
màn jiăn
màn lù
màn lǐ
màn mí
màn shòu
màn nuăn
màn qiū
màn shū
màn tóu
màn tuó
màn wăn
màn xiàn
màn xiào
màn yán
màn yăn
màn yín
màn yīn
màn yīng
màn yǔ
màn yóu
āi màn
màn zé
bù màn
ān màn
huá màn
làn màn
liáo màn
luó màn
mèi màn
gē jī
曼姬的拼音是:màn jī点击 图标播放曼姬的发音。