谓地势高旷。谓天高气爽。谓性格直爽。
谓地势高旷。
引 宋•曾巩 《筠州学记》:“相州之东南,得亢爽之地,筑宫於其上。”宋•王安石 《信州兴造记》:“营州 之西北亢爽之墟,以宅屯驻之师。”明•方孝孺 《龟岩隐居记》:“石旁土田,衍沃可耕,而山势亢爽,风气固密,初无筑室於兹者。”
谓天高气爽。
引 《儒林外史》第四六回:“此时正是九月初五,天气亢爽。”
谓性格直爽。
引 清•王夫之 《薑斋诗话》:“熙甫 但能摆落纤弱,以亢爽居胜地耳;其实外腴中枯,静扣之,无一语出自赤心。”柯灵 《香雪海·序一》:“我很欣赏他的亢爽和直言不讳,我将把它当作暮鼓晨钟,督促自己加紧工作。”
亢 [ kàng ] 1. 高,高傲。如 高亢。不亢不卑。2. 极度,非常。如 亢旱。亢奋。3. 抗,匹敌。如 亢礼。亢衡。4. 星名,二十八宿之一。5. 姓。[更多解释]
爽 [ shuǎng ] 1. 明朗,清亮。如 爽目。2. 轻松,利落。如 清爽。凉爽。爽口。3. 痛快,率( shuài )直。如 爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背。如 爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。5. 干脆,索性。如 爽性。6. 舒服。如 爽心。爽意。爽适。身体不爽。爽 [ shuāng ] [更多解释]
shén qīng qì shuăng
qiū gāo qì shuăng
shuăng yuē
shuăng kuài
qīng shuăng
kàng fèn
liáng shuăng
shuăng lăng
háo shuăng
gāo kàng
zhí shuăng
shuăng zhí
shuăng kǒu
bù bēi bù kàng
yīng zī sà shuăng
tiān gāo qì shuăng
lǚ shì bù shuăng
shuăng rán ruò shī
kàng kàng
shuăng shuăng
bù kàng bù bēi
shuăng shēn fěn
rén féng xǐ shì jīng shén shuăng
jiă zhuàng xiàn gōng néng kàng jìn zhèng
kàng jìn
shuăng lì
shuăng shén
shuăng mài
kàng măn
bào yìng bù shuăng
bù shuăng
bù shuăng lì
sà shuăng
huá shuăng
mèi shuăng
jīng shuăng
áng shuăng
kàng áng
jiăn kàng
shuăng cuì
qiàn shuăng
cuì shuăng
shuăng sà
xiāo shuăng
să shuăng
shū shuăng
qīng qīng shuăng shuăng
tián shuăng
nèn shuăng
jiăo shuăng
mí kàng
kàng yáng
yú shuăng
shuăng qì
kàng zōng
líng shuăng
sù shuăng
sǒng shuăng
shuăng xìng
gān shuăng
亢爽的拼音是:kàng shuăng点击 图标播放亢爽的发音。