飞扬貌。
劲捷貌。
苍劲貌。
引 明•刘基 《重用韵答严上人》:“尘埃爽颯枯蓬鬢,霜露凄凉破衲衣。”
引 郭沫若 《孔雀胆》第一幕:“段功 :(匆促向树下走去,甚为爽飒)王子,我 段功 来接你下来!”
引 明•刘基 《题赵学士松图》诗:“蜿蜒不上霄汉去,爽颯长留烟雨浓。”
爽 [ shuǎng ] 1. 明朗,清亮。如 爽目。2. 轻松,利落。如 清爽。凉爽。爽口。3. 痛快,率( shuài )直。如 爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背。如 爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。5. 干脆,索性。如 爽性。6. 舒服。如 爽心。爽意。爽适。身体不爽。爽 [ shuāng ] [更多解释]
飒 [ sà ] 1. 〔~戾〕清凉的样子,如“游清灵之~~兮,服云衣之披披”。2. 形容风声。如 秋风飒飒。[更多解释]
shén qīng qì shuăng
qiū gāo qì shuăng
shuăng yuē
shuăng kuài
qīng shuăng
liáng shuăng
shuăng lăng
háo shuăng
zhí shuăng
shuăng zhí
shuăng kǒu
yīng zī sà shuăng
sà sà
sà lā
sà tà
sà să
xiāo sà
xī sà
sù lù sà lā
tiān gāo qì shuăng
lǚ shì bù shuăng
shuăng rán ruò shī
shuăng shuăng
sà là là
xī xī sà sà
shuăng shēn fěn
rén féng xǐ shì jīng shén shuăng
shuăng lì
shuăng shén
shuăng mài
bào yìng bù shuăng
bù shuăng
bù shuăng lì
sà shuăng
lā sà
huá shuăng
mèi shuăng
jīng shuăng
áng shuăng
shuăng cuì
qiàn shuăng
cuì shuăng
sà bái
sà ěr
sà lì
sà lí
sà sè
sà rán
sà yān
sà xí
sà yè
āi sà
dā sà
dá sà
piāo sà
lì sà
shăn sà
爽飒的拼音是:shuăng sà点击 图标播放爽飒的发音。