惊慌。
引 唐•柳宗元 《乞巧文》:“鬼神恐悸,圣智危慄。”《旧唐书·刘总传》:“晚年恐悸尤甚,故请落髮为僧。”宋•郭彖 《睽车志》卷二:“此疾虽愈,而尝怔忡恐悸,或遗亡颠错,若失心状。”
恐 [ kǒng ] 1. 害怕,畏惧。如 恐惧。恐怖。恐慌。惊恐。有恃无恐。2. 恫吓( hè )如 恐吓( hè )。3. 疑虑。如 恐怕。恐不能成功。[更多解释]
悸 [ jì ] 1. 因害怕而自觉心跳。如 惊悸。悸栗(心惊肉跳)。悸动。心有余悸。[更多解释]
chéng huáng chéng kǒng
yǒu shì wú kǒng
kǒng huāng
kǒng lóng
zhēng xiān kǒng hòu
kǒng jù
jīng kǒng
huáng kǒng
kǒng hè
kǒng pà
xīn yǒu yú jì
bái sè kǒng bù
jīng kǒng wàn zhuàng
jì jì
kǒng kǒng
chéng kǒng chéng huáng
jiāng kǒng jiāng jù
kǒng bù
kǒng bù zhǔ yì
tóng xìng liàn kǒng bù
shǐ rén wéi kǒng bù shāng rén
yú jì
kǒng jí
xīn jì
wéi kǒng
xī kǒng
jīng jì
kǒng shuǐ bìng
pà kǒng
kǒng bī
shēng kǒng
kǒng dòng
kǒng fáng
kǒng hē
kǒng hài
kǒng hé
kǒng huáng
kǒng huò
kǒng kài
kǒng jì
kǒng lì
kǒng lǜ
kǒng qiè
kǒng pò
kǒng shèn
kǒng shè
kǒng sǒng
kǒng wèi
kǒng tì
kǒng xié
kǒng zhé
kǒng zhuó
kǒng yú
bēi kǒng
chàn kǒng
恐悸的拼音是:kǒng jì点击 图标播放恐悸的发音。