宣布旨令、诏书。
宣布旨令、诏书。 《三国志·蜀志·法正传》:“松 遂説 璋 宜迎 先主,使之讨 鲁,復令 正 衔命。
引 正 既宣旨,阴献策于 先主。”《宋书·柳元景传》:“於是众心乃安,由是克捷。上遣 丹阳 尹 颜竣 宣旨慰劳。”宋•宋敏求 《春明退朝录》卷下:“或除官差,或宣事於方镇等处,其间有云宣头、宣命、宣旨者。”清•沉初 《西清笔记·纪恩遇》:“十二月十六日,与 彭大司空 皆以编修迁侍讲,是日御门,余以讲官侍,俟宣旨毕,即叩头谢。”
传布皇帝的命令。
引 《宋书·卷七七·柳元景传》:「上遣丹阳尹颜竣宣旨慰劳。」《全唐诗·卷七九八·花蕊夫人·宫词》:「春早寻花入内园,竟传宣旨欲黄昏。」
宣 [ xuān ] 1. 公开说出,散布。如 宣讲。宣传。宣战。宣称。宣言。宣叙调。心照不宣。2. 疏导。如 宣泄。3. 古代帝王的大室。4. 皇帝命令或传达皇帝的命令。如 宣付。宣召(皇帝召见)。宣诏(传旨)。5. 姓。[更多解释]
旨 [ zhǐ ] 1. 意义,目的。如 意旨。要旨。主旨。言近旨远。2. 封建时代称帝王的命令。如 旨令。奉旨。3. 美味。如 旨酒。甘旨。旨蓄(贮藏的美好食品)。[更多解释]
zōng zhǐ
xuān yán
zhǔ zhǐ
xuān chuán
xuān bù
xuān gào
xuān jiăng
xuān shì
xuān chēng
xuān yáng
xuān dú
xuān pàn
xuān zhàn
xuān xiè
xīn zhào bù xuān
zhào běn xuān kē
zhǐ zài
mì ér bù xuān
wú guān hóng zhǐ
bù xuān ér zhàn
xuān xuān
xuān chuán duì
xuān chuán pǐn
xuān chuán huà
gòng chăn dăng xuān yán
tóng méng huì xuān yán
zhì shèng wén xuān wáng
zhōng guó rén mín jiě fàng jūn xuān yán
zhōng guó gòng chăn dăng wéi gōng bù guó gòng hé zuò xuān yán
shèng zhǐ
wén xuān
xuān jiào
xuān huī
chéng zhǐ
zhǐ yì
xuān hé
shàng zhǐ
qǐng zhǐ
xuān tǒng
xuān zhǐ
yào zhǐ
bái xuān
de zhǐ
xuān dé
zhǐ qù
fèng zhǐ
shèng xuān huái
xuān chuán bù
xuān ēn
jiào zhǐ
gān zhǐ
xuān hé yí shì
chán zhǐ
wēi zhǐ
dào xuān
xiāng xuān
zūn zhǐ
yì zhǐ
zhào zhǐ
宣旨的拼音是:xuān zhǐ点击 图标播放宣旨的发音。