亦作“慌忽”。
模糊不明貌。
犹迷茫。
引 《礼记·祭义》:“於是諭其志意,以其慌惚以与神明交,庶或饗之。”唐•韩愈 《南海神庙碑》:“海之百灵祕怪,慌惚毕出。”《乐府诗集·郊庙歌辞十二·梁太庙乐舞辞》:“赫奕令德,彷彿睟容。再拜慌惚,遐想昊穹。”《全唐诗》作“慌忽”。亦指神智不清。 《后汉书·皇后纪上·明德马皇后》:“兄 客卿 敏惠早夭,母 藺夫人 悲伤发疾慌惚。”
引 汉•东方朔 《七谏·自悲》:“忽容容其安之兮,超慌忽其焉如。”清•俞正燮 《癸巳存稿·洪范洛书》:“中国 书法,亦无三八政居东,七稽疑居西之理, 江君 读书人,亦慌忽如此。”
慌 [ huāng ] 1. 急忙,不沉着。如 慌张。慌忙。慌乱。慌急。2. 恐惧,不安。如 惊慌。慌恐。心慌意乱。3. 表示难以忍受。如 累得慌。慌 [ huǎng ] 慌 [ huang ] [更多解释]
惚 [ hū ] 1. 〔恍~〕见“恍”。[更多解释]
kǒng huāng
jīng huāng shī cuò
huāng máng
jīng huāng
huāng luàn
huāng zhāng
huăng hū
xīn huāng yì luàn
huāng lǐ huāng zhāng
huāng shǒu huāng jiăo
huāng huāng
huāng sù sù
jí huāng huāng
huăng huăng hū hū
huāng huāng jí jí
huāng huāng zhāng zhāng
huāng huāng cù cù
huāng huāng sù sù
jí jí huāng huāng
shī shī huāng huāng
bù huāng bù máng
huāng zhāng huāng zhì
xīn huāng
jīng shén huăng hū
fā huāng
zháo huāng
xīn shén huăng hū
huāng shén
huāng cù
máng hū
huāng hū
hū huāng
hūn hū
huāng cuì
huāng cuò
huāng hào
huāng jí
huāng jù
huāng pò
huāng pà
hū huăng
huāng sǒng
huāng sù
huāng wăng
huāng yán
bāo huāng
chuàng huāng
guǐ huāng
hài huāng
jí huāng
jī huāng
luò huāng
nào huāng
shuō huāng
shī huāng
tăng huāng
慌惚的拼音是:huāng hū点击 图标播放慌惚的发音。