刚健开朗。
引 《新唐书·李华传》:“华 文辞绵丽,少宏杰气, 颖士 健爽自肆,时谓不及 颖士,而 华 自疑过之。”明•李东阳 《跋谢氏逸老堂诗卷后》:“闻其风神健爽,视曩昔益倍。”瞿秋白 《赤都心史》一:“游荡狂筵的市侩乐,殊不愿对于清明健爽的劳作之歌让步。”
健 [ jiàn ] 1. 强壮,身体好。如 健康。健全。康健。稳健。健美。健身。健旺。健在。健壮。健朗。保健。2. 善于,精力旺盛。如 健步如飞。健谈。[更多解释]
爽 [ shuǎng ] 1. 明朗,清亮。如 爽目。2. 轻松,利落。如 清爽。凉爽。爽口。3. 痛快,率( shuài )直。如 爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背。如 爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。5. 干脆,索性。如 爽性。6. 舒服。如 爽心。爽意。爽适。身体不爽。爽 [ shuāng ] [更多解释]
băo jiàn
shén qīng qì shuăng
qiū gāo qì shuăng
jiàn ér
shuăng yuē
jiàn kāng
jiàn quán
jiàn shēn
shuăng kuài
jiàn zhuàng
qīng shuăng
wěn jiàn
liáng shuăng
shuăng lăng
qiáng jiàn
háo shuăng
jiàn měi
jiăo jiàn
kāng jiàn
zhí shuăng
gāng jiàn
shuăng zhí
jiàn tán
jiàn wàng
jiàn bù
xióng jiàn
shuăng kǒu
jiàn wèi
yīng zī sà shuăng
tiān gāo qì shuăng
jiàn bù rú fēi
lǚ shì bù shuăng
shuăng rán ruò shī
shuăng shuăng
jiàn shēn fáng
yà jiàn kāng
jiàn shēn cāo
jiàn měi cāo
băo jiàn cāo
băo jiàn zhàn
shuăng shēn fěn
yùn dòng jiàn jiàng
rén féng xǐ shì jīng shén shuăng
shuăng lì
yǒng jiàn
jiàn lăng
shuăng shén
shuăng mài
měng jiàn
bào yìng bù shuăng
bù shuăng
zhuàng jiàn
bù shuăng lì
jiàn zài
sà shuăng
jiàn jiàng
zhōng dăo jiàn cáng
lǐ jiàn wú
huá shuăng
健爽的拼音是:jiàn shuăng点击 图标播放健爽的发音。